Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Đức Chúa Trời Nhìn Xem Tấm Lòng

Đức Chúa Trời Nhìn Xem Tấm Lòng

“Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng; Chớ xem về bộ dạng và hình vóc cao lớn của nó, vì ta đã bỏ nó. Đức Giê-hô-va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng” – I Samuên 16:7

Với 5 feet 7 inches chiều cao, hầu hết mọi người đều không công nhận David Eckstein là cầu thủ bóng chày. Anh bị rút ra khỏi trường trường trung học và không nhận được học bổng của trường. Anh vào đội bóng của trường đại học Florida chỉ sau khi một người khác chuyên chặn bóng trong sân bị chuyển đến một trường khác và các huấn luyện viên để ý thấy một gã nhỏ thó đã để ra nhiều giờ cải thiện cú đập trong sân tập. Thế nhưng vào năm 2006, David đến với Giải Thế Giới với đội St. Louis Cardinals và anh được xem là cầu thủ sáng giá nhất. Eckstein khi 31 tuổi đã giải thích sự thành công của anh:
“Tôi không to lớn những các cầu thủ khác, vì vậy tôi luôn luôn biết rõ là tôi phải thực sự chịu khó tập luyện. Nhưng dẫu như thế, tôi không thể làm chi được nếu không có Đức Chúa Trời. Thực vậy, tất cả là Ngài. Hãy để cho Ngài nắm lấy quyền điều khiển. Nếu tôi đi từ 0 đến 4, tôi cứ giữ lấy việc chịu khó tập luyện và cầu nguyện. Tôi không lo gì hết vì tôi biết sự cầu nguyện sẽ làm thay đổi mọi sự. . . .Đức tin của tôi nơi Chúa Jêsus là mọi sự cho tôi. Bạn phải hiểu rằng Ngài đang vận hành theo cách của Ngài. Tôi làm mọi sự khả thi để sửa soạn, và rồi để cho Ngài tác động”.
Đến năm 2006, David đưa ra quyển tự truyện thiếu nhi rất hay của anh có đề tựa là “Có Tấm Lòng” khích lệ thiếu nhi phải trở nên mọi sự mà Chúa muốn chúng phải trở nên và dâng trọn tấm lòng của chúng cho Ngài.

Chúa tiếp tục tìm kiếm những người nam người nữ, con trai và con gái nào có một tấm lòng dành cho Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng cho Chúa Jêsus tấm lòng của bạn và trọn vẹn phục vụ Ngài.

“Nguyện tấm lòng của bạn bay vút cao lên như nó muốn.
Hãy từ chối đừng trụ ở mức trung bình”
– A.W. Tozer

Lời của Đức Chúa Trời: “thì xin Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự, dủ nghe, và tha thứ cho, đối đãi, báo ứng mỗi người tùy theo công việc họ, vì Chúa thông biết lòng của họ (thật chỉ một mình Chúa biết lòng của con cái loài người)” – I Các Vua 8:39.

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Chớ Ngã Lòng

Chớ Ngã Lòng

“Đa-vít thưa với Sau-lơ rằng: Xin chớ ai ngã lòng vì cớ người Phi-li-tin kia! Kẻ tôi tớ vua sẽ đi đấu địch cùng hắn” – I Samuên 17:32.
Vào ngày tháng 8 năm 2009, Tressel Hawkins, Curtis Hall, và James Phillips đi câu cá ở Vịnh Mexico. Chuyến đi suốt cả đêm buộc họ phải dong buồm trên thuyền gỗ của James. Nhưng đêm đó chiếc thuyền bị đầy nước và chìm. Ba người phải qua đêm thứ tám trên bè cứu hộ.
Sau khi tìm kiếm trong năm ngày, đội Bảo Vệ Bờ Biển đã thôi không còn tìm kiếm những người mất tích nữa.
Mấy người đi câu cá đã hạn chế kẹo cao su, bánh quy, bia và khoai tây chiên, và sử dụng vòi để hút nước sạch ra khỏi thùng chứa trên thuyền.
Một tàu đánh cá sau cùng đã cứu được họ cách Vịnh khoảng 180 dặm.
Tressel nói: “Trên cơ sở từng ngày một ai nấy đều có sự suy sụp riêng của mình. Quyền phép của sự cầu nguyện khiến chúng tôi cảm thấy … chúng tôi chắc sẽ qua khỏi sự cố nầy, nhưng chúng tôi không biết mình sẽ chịu đựng việc nầy được bao lâu”.
Trong những giây phút tăm tối nhất, Cha chúng ta ở trên trời sẽ nghe lời cầu nguyện. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa ban cho lòng can đảm khi bạn đối diện với những tình huống khó khăn.

“Can đảm: Đức tính đáng yêu –
là chiếc xương sườn của chính mình Đức Chúa Trời
mà Ngài đã ban xuống cho con cái Ngài”

– James M. Barrie

Lời của Đức Chúa Trời: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” – Philíp 4:6-7

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Khóc Than Nổi Mất Mát Của Người Khác

Khóc Than Nổi Mất Mát
Của Người Khác

“Đa-vít bèn xé quần áo mình; hết thảy những người đi theo cũng đều làm như vậy. Kế ấy, chúng để tang, khóc lóc, và nhịn đói cho đến chiều tối vì Sau-lơ, vì Giô-na-than, con trai người, vì dân sự của Đức Giê-hô-va, và vì nhà Y-sơ-ra-ên, bởi chúng đã bị gươm ngã chết” – II Samuên 1:11-12
Năm 2003, ban nhạc Cơ đốc MercyMe hoàn tất chuyến lưu diễn khi một người bạn của người dẫn chương trình Bart Millard đã gánh chịu nổi mất mát hai đứa con sanh đôi mà cô đã mang thai trong 5 tháng. Vì cô ở xa nhà rất lâu khi mang thai, giải cứu mấy đứa bé là điều cần thiết. Bart nhớ lại: “Đấy là một sự tàn phá”. Ở đám tang, Bart hát bài “I Can Only Imagine” [Tôi chỉ có thể hình dung thôi], một bài được cảm thúc bởi cái chết của cha ruột anh đã được hát lên ở nhiều đám tang kể từ khi bài hát được phát hành.
Cảm động bởi tang lễ, Bart đã viết đoản khúc trở thành giai điệu cho bài hát “Homesick” {Nổi Nhớ}. Nhưng tránh né việc bị xem thường thời điểm đó bằng cách “biến nó thành loại nhạc bốn hay năm phút và tìm cách chuyển nó thành một bài thơ”, anh đút vào túi bài hát chưa hình thành.
Khi ấy đám tang vẫn tiếp diễn. Thành viên ban nhạc là Jim Bryson đã mất cha mình. Những cái chết khác trong thị trấn của Bart nối theo sau. Bart nói: “Dường như là cứ mỗi ngày thì có ai đó gẫn gũi chúng tôi đều qua đi. Chuyện nầy buồn lắm đây. Và khi có một tấm lòng sầu nặng, có nhiều lúc bạn cảm thấy như mình bị dìm xuống vậy, sự việc thể ấy không hề dừng lại”. Trong khoảng thời gian chưa tới sáu tuần, ban nhạc đã mất đi tám người thân của họ.
Người thứ tám, em rễ 20 tuổi của Bart, tên là Chris, là một người tin kính và mới lăn lộn đây thôi. Anh ta đã đụng đến tận đáy vào giờ sớm sủa nhất của ngày 3 tháng Giêng năm 2004, Bart và em gái anh phải trả giá bằng một cuộc thăm viếng.
Bart nhớ lại: “Anh ta chỉ muốn biết rõ Đức Chúa Trời là có thật. Anh ta không muốn có chút hồ nghi nào. Anh ta muốn nhìn thấy Ngài tận mặt kìa. Chúng tôi tới lui trong mấy tiếng đồng hồ. Chúng tôi đã nói mọi sự đều suông sẻ thôi”. Khi ấy Chris trở mình vào lúc 4 giờ sáng, chỉ sau khi hứa gặp gỡ với người bạn của Bart, là người đã điều hành một nhóm sinh viên của hội thánh địa phương. Nhưng Chris không bao giờ thực hiện được cuộc hẹn ấy. Trên đường về nhà, anh ta ngủ gục trên tay lái và đã chết ngay tức khắc.
Với sự chán nản, Bart hoàn tất bài “Homesick” {nổi nhớ} đúng lúc cho ban nhạc hát lên ở tang lễ của Chris. Bất chấp nổi buồn của anh, anh rất vui vì cơ hội phục vụ mà đám tang ấy cung ứng cho. Bart nói: “Chúng tôi có cơ hội đáng ngạc nhiên như thế nầy để chia sẻ Tin Lành và làm chứng cho bạn bè của anh ấy. Và đấy là phần cuối rất hay của bài hát. Chẳng cần phải đi đâu nữa hết, tôi vò bái hát ấy lại rồi ném nó đi”.
Không giống như bài “Imagine”, bài nầy không bằng bài “I miss my dad” và nó suy gẫm nhiều hơn về Thiên đàng và những gì chúng ta sẽ tìm được ở đó, Bart nói “Homesick” “thực sự chỉ dành tho tình huống đó, cho tôi, vợ tôi và gia đình của cô ấy. Chúng tôi đã nhốn nháo, giận dữ và tan vỡ. Sự thực cho thấy là chẳng có một lời vĩnh biệt nào ở trong Đấng Christ hết, những sự chờ đợi có thể làm tổn thương cũng ý như thế”.
Than khóc sự mất mát của một người thân nhắc cho chúng ta “nổi nhớ” chúng ta sẽ được ở với họ trên thiên đàng. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa Jêsus vì ở trong Ngài, chúng ta thắng hơn sự chết và chúng ta sẽ gặp lại những người có lòng tin cậy Ngài trên Thiên đàng.

“Tôi nhắm mắt lại và tôi nhìn thấy gương mặt của bạn
Nếu quê hương có ở trong lòng tôi, lạy Chúa, tôi lạc điệu rồi,
lẽ đâu Ngài không ban cho tôi sức lực để chịu đựng,
tôi chưa hề biết nổi nhớ như lúc nầy

Trong Đấng Christ, sẽ chẳng có một lời vĩnh biệt nào
Và trong Đấng Christ, sẽ chẳng có một tận cùng nào cả
Vì vậy, tôi nắm chặt lấy Chúa Jêsus Jesus với mọi sức lực tôi có
Để gặp lại bạn, để gặp lại bạn”
– Eugene Kelly, MercyMe

Lời của Đức Chúa Trời: “Dầu vậy, có mấy người tin kính chôn xác Ê-tiên và than khóc người quá bội” – Công Vụ các Sứ Đồ 8:2

Yếu Tố Tử Tế

Yếu Tố Tử Tế
“Đa-vít nói cùng người rằng: Chớ sợ; ta muốn làm ơn cho ngươi vì cớ Giô-na-than, cha ngươi; ta sẽ trả lại cho ngươi những đất của Sau-lơ, ông nội ngươi, và ngươi sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn” – II Samuên 9:7
Charles Bradlaugh là một trong những nhà vô thần ở Anh quốc trong suốt thế kỷ thứ 19. Ông sáng lập Hội Thế Tục Quốc Gia [The National Secular Society] vào năm 1866 rồi trở thành một trong những nhà chỉ trích Cơ đốc giáo nổi tiếng nhất.
Trong một đêm đặc biệt kia, ông đang tấn công đức tin Cơ đốc tại một sảnh đường ở Luân đôn. Tới phần kết thúc, ông đã thách thức bất cứ ai dám trả lời cho ông biết có cái gì tốt về Cơ đốc giáo hay không!?!
Chủ tọa buổi nhóm của những kẻ vô thần đáp: "Không một ai ở đây dám hết, thưa ông Bradlaugh. Hết thảy chúng tôi đều có cùng suy tưởng giống như ông thôi".
Tuy nhiên, một người thợ chuyên về lắp ống khí đốt đứng dậy nói: "Hết thảy quí vị đều biết rõ tôi. Tôi là thành viên của câu lạc bộ nầy trong 5 năm. Mấy tháng qua tôi đã mất việc làm, và tôi lâm bịnh nữa, rồi mọi vấn đề đều đi tới chỗ tệ hại hơn khi vợ tôi cũng mắc bịnh. Không một ai trong quí vị đến viếng tôi, mặc dù ai ở đây cũng biết rõ tình trạng đau ốm của tôi. Nhưng có người đã đến, và vợ ông ta đã săn sóc chúng tôi và tiếp trợ cho chúng tôi, nếu không vợ tôi và tôi đều không sống được cho tới ngày hôm nay. Người ấy là một vị giáo sĩ Tin Lành của thành phố, là người mà tôi đã trục xuất ra khỏi cửa nhà tôi với những lời đe dọa. Khi tôi mạnh khỏe đủ để suy nghĩ, tôi hỏi ông ấy lý do tại sao ông đối đãi tử tế với chúng tôi như thế, và ông ấy nói cho tôi biết ông ấy đã làm vậy vì tình yêu thương của Đấng Christ. Tôi nói rằng tôn giáo nào đưa một người đến bên giường bịnh của kẻ thù ghét và rủa sả người ấy, là thứ tôn giáo tốt lành cho cuộc đời nầy".
Một trong những bằng chứng tốt nhứt của Đức Chúa Jêsus Christ là sự tử tế đối với tha nhân. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa Jêsus vì thái độ tử tế của Ngài đối cùng bạn và cũng hãy tìm cách sống tử tế với tha nhân nữa.

“Làm dịu cơn đau đầu của người khác là hãy quên cơn đau đầu của chính mình”
– Abraham Lincoln

Lời của Đức Chúa Trời: “Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục” – Côlôse 3:12.

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Thành Tâm Làm Việc

Thành Tâm Làm Việc

“Các thợ ấy đều làm công việc cách thành tâm. Kẻ quản đốc các thợ ấy là Gia-hát và Ô-ba-đia, hai người Lê-vi thuộc về dòng Mê-ra-ri; Xa-cha-ri và Mê-su-lam về dòng Kê-hát, cùng mấy người Lê-vi khác, đánh nhạc khí giỏi” – II Sử ký 34:12
Robert Estienne chào đời ở Paris vào năm 1503. Con trai của một chủ nhà in, ông trở thành chủ nhà máy in của cha mình vào năm 1524. Ông rất thành thạo tiếng Hylạp và tiếng Latinh, và đã in ấn nhiều quyển sách đời xưa. Vào năm 1550, ông đã trốn khỏi Pháp sang Geneva vì cớ đạo Tin Lành của mình.
Người ta nhớ đến ông nhiều nhất vì bốn ấn bản Tân Ước Hylạp mà ông đã cho in vào năm 1546, 1549, 1550, và 1551. Đấy là một số bản dịch và ấn bản sớm sủa nhất của quyển Tân Ước vì cớ sự thành tâm tỉ mỉ của Robert đối với các bản gốc bằng giấy da.
Nhưng di sản quan trọng nhất của ông là phân chia Tân Ước thành nhiều câu. Vào năm 1205, Stephen Langton ở Đại học đường Paris trước tiên đã chia Tân Ước thành nhiều chương.Robert đã nhìn thấy nhu cần phải chia nhỏ ra và cần cù đếm số 7956 câu trong quyển Tân Ước. Ông phân chia hết số câu trong ấn bản năm 1551 đã được in ấn tại Geneva. Trong hơn 460 năm, số câu vẫn cứ giữ nguyên không thay đổi, một đóng góp về sự thành tâm làm việc của ông.
Chúa mong mỏi chúng ta phải trung tín trong từng công việc được giao cho chúng ta. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa Jêsus vì công việc Ngài đã nấy cho bạn và nguyện bạn sẽ trở thành một nhân sự trung tín luôn.

“Nếu như tôi biết rõ ngày mai thế gian sẽ tan tành thành từng mảnh,
tôi vẫn cứ trồng cây táo nhỏ và lo trả các món nợ của mình”
– Martin Luther


Lời của Đức Chúa Trời: “Người thành thực sẽ được phước lành nhiều; Còn kẻ nào vội làm cho giàu ắt sẽ chẳng khỏi bị phạt” – Châm ngôn 28:20

Dâng Hiến Với Lòng Kỉnh Kiển

Dâng hiến với lòng kỉnh kiền


“Lại, vì lòng ta yêu mến đền của Đức Chúa Trời, nên ngoại trừ số ta đã sắm cho đền thánh, ta cũng dâng cho đền của Đức Chúa Trời ta các đồ bằng vàng và bằng bạc thuộc riêng về ta” – I Sử ký 29:3

Vào năm 1938, vị bác sĩ người Úc là Paul White sang xứ Tanzania trong vai trò một giáo sĩ. Ông đã phục vụ trong một khu vực vùng sâu vùng xa và sau chuyến đi truyền giáo của mình, ông đã viết về mọi kinh nghiệm của ông. Người ta biết đến ông là “Bác Sĩ Rừng Xanh” và các mẫu chuyện của ông đã minh họa cho nhiều lẽ thật vô hạn trong Kinh thánh.
Có lần khi đang phục vụ cho một nhóm người phung, ông để ý có hai người đã mất cả hai bàn tay. Căn bịnh đáng sợ đó đã để họ lại với hai bàn tay cụt bó băng lại. Nhưng hai người nầy rất sốt sắng phụ giúp cho các vị giáo sĩ; vì thế trong nhiều tuần lễ liền họ đã làm việc với một tốc độ xẻ gỗ thành các tấm ván để làm một phần cho công tác xây dựng bịnh viện ở đây. Khi công việc đã hoàn thành, mỗi người nhận được số tiền 30 đồng. Vị bác sĩ để ý thấy họ chia những đồng bạc ấy ra làm hai phần, và hỏi lý do tại sao!?!
Khi hay biết một nửa sẽ được dâng cho Chúa, Bác sĩ White nói với họ: “Nhưng số tiền ấy là quá nhiều đấy. Đức Chúa Trời chỉ yêu cầu có 1/10, nghĩa là 3 đồng thôi, chớ không phải 15 đồng”.
Một trong hai người mau mắn đáp: “Nhưng, Bác sĩ ơi, chúng tôi yêu Ngài nhiều hơn con số ấy”.
Hãy từ lòng kính mến của bạn dành cho Đức Chúa Jêsus Christ mà dâng hiến. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa để bạn có thể dâng hiến hầu cho Ngài sẽ được vinh hiển.


“Chúng ta tạo dựng cuộc sống bằng những gì chúng ta kiếm được.
Chúng ta dựng nên một đời sống bằng những gì chúng ta dâng hiến”
– Winston Churchill


Lời của Đức Chúa Trời: “Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên; Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn” – Châm ngôn 11:24

Chỗ Duy Nhứt Dành Cho Đức Chúa Trời

Chỗ Duy Nhứt Dành Cho Đức Chúa Trời

“Vì các thần của những dân tộc vốn là hình tượng; Còn Đức Giê-hô-va dựng nên các từng trời”
– I Sử ký 16:26

Vào năm 1941, trên đảo Tanna ở Nam Thái Bình Dương, một người Mỹ xuất hiện trước người bản xứ. Tù trưởng Kahuwya nói: “John Frum xuất hiện với chúng tôi ở Port-Vila, rồi ở lại với chúng tôi suốt cuộc chiến tranh. John ăn mặc toàn màu trắng, giống như những thủy thủ Mỹ vậy, và lúc đó chúng tôi biết John là một người Mỹ. John nói rằng khi chiến tranh qua đi, anh sẽ đến cùng chúng tôi ở Tanna với những chiếc tàu và máy bay mang theo nhiều hàng hóa, giống như người Mỹ đã làm ở Vila”.
Trải qua nhiều năm trời, John Frum đã trở thành một “vị thần hàng hóa” và cứ ngày 15 tháng 2, cư dân trên đảo đã tôn vinh đấng mêsi người Mỹ của họ và khẫn cầu với ông xin “đài radio, TV, xe tải, thuyền, đồng hồ, tủ ướp lạnh, thuốc men, Coca-Cola và nhiều thứ tuyệt vời khác nữa”.
Daniel Yamyam, một cựu thành viên nghị viện trên đảo, ông nói: “Giờ đây, tôi là một Cơ đốc nhân, song giống như cư dân của đảo Tanna, tôi vẫn có John Frum trong tấm lòng của tôi. Nếu chúng tôi cứ cầu nguyện với John, ông ấy sẽ trở lại với nhiều hàng hóa”.
Tấm lòng của chúng ta chỉ lớn đủ để Đức Chúa Trời duy nhứt trú ngụ. Chỉ có một Đức Chúa Trời duy nhứt, là Đấng dựng nên trời đất. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra bất cứ hình tượng nào và lòng yêu mến bất kỳ thứ gì. Hãy tìm kiếm tình yêu thương và hết lòng bước theo Chúa Jêsus.


“tấm lòng bạn bám vào cái gì thì đó là thần tượng của bạn”
– Martin Luther

Lời của Đức Chúa Trời: “Hỡi kẻ yêu dấu của tôi, vậy nên hãy tránh khỏi sự thờ lạy hình tượng” – I Côrinhtô 10:14

Sống Công Bằng

Sống Công Bằng

“Người ta bắt thăm phân chúng từng ban thứ, hoặc người nầy người kia; vì các trưởng của nơi thánh, và các trưởng của Đức Chúa Trời đều thuộc trong con cháu Ê-lê-a-sa và trong con cháu Y-tha-ma” – I Sử ký 24:5

Francis Mitsuo Tomosawa chào đời ở Hawaii vào năm 1930. Ông lớn lên trong một thế giới có hai nền văn hóa. Ở trường tiểu học, mọi người đều nói tiếng Anh. Sau khi ở trường về, ông đến học ở trường nói tiếng Nhật. Đối với bạn bè, những người xuất thân từ nhiều lai lịch khác nhau — Nhật bản, Trung hoa, người Âu, người Phi luật tân, và người Hawai bản xứ — ông là Francis. Ở nhà, nơi ông nói tiếng Nhật với bố mẹ mình, ông là Mitsuo.
Vào đầu năm 1941, chàng thanh niên Francis và em của ông được gửi đến nhà gia đình họ ở tại Hiroshima, Nhật bản.
Đến ngày 6 tháng 8 năm 1945, Francis được 15 tuổi, nhìn lên bầu trời và thấy một vật rơi xuống từ oanh tạc cơ B-29. Ngay khi ấy, cả thế giới và cuộc đời của Francis đều được thay đổi cho đến đời đời. Ông bị quật ngã. Khi ông đến nơi, ông đã nhìn thấy những kinh khiếp của quả bom nguyên tử đầu tiên.
Tạp chí Scholastic đã phỏng vấn ông 55 năm sau đó. Một trong những câu hỏi cuối cùng mà phỏng vấn viên đã hỏi Francis là: “Ông có lời khuyên nào dành cho người muốn giúp cho nổ lực hòa bình trên thế giới?” “Tôi tin trước hết, chiến tranh khởi sự từ các mối quan hệ cá nhân. Nếu chúng ta có thành kiến về chủng tộc hoặc nếu chúng ta ghét kẻ láng giềng mình, những cảm xúc nầy có một phương thức gây dựng trên chính chúng, những cảm xúc riêng tư lớn lên thành những cảm xúc chung, rồi những cảm xúc chung tác động vào cấp lãnh đạo quốc gia. Thế là nan đề khởi sự giữa hai người trở thành nan đề giữa hai quốc gia. Khi đó chúng ta cần phải tin rằng mỗi đời sống là quan trọng”.
Chúa rất công bằng và mong ước chúng ta cũng phải bỏ đi sự thành kiến. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra bất kỳ tội thành kiến nào rồi cảm tạ Chúa vì Ngài rất công bằng đối với mọi người.


“Thành kiến là một căn bịnh gây ra bởi chứng xơ cứng đủ các thứ”
– William Arthur Ward


Lời của Đức Chúa Trời: “Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình” – Giacơ 3:17

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Phải Tử Tế Với Người Góa Bụa Và Trẻ Mồ Côi

PHẢI TỬ TẾ
VỚI NGƯỜI GÓA BỤA VÀ TRẺ MỒ CÔI

“Vả, có vợ của một người môn đồ của các đấng tiên tri đến phàn nàn cùng Ê-li-sê, mà rằng: Kẻ tôi tớ ông, là chồng tôi, đã qua đời; và ông biết rằng kẻ tôi tớ ông kính sợ Đức Giê-hô-va. Vả, chủ nợ người đến toan bắt hai đứa con tôi làm tôi mọi"II Các Vua 4:1
Jane Haining chào đời vào năm 1897, ở một nông trại gần Dunscore, Dumfriesshire, xứ Tô cách Lan. Bà lớn lên trong Hội thánh người Tô cách Lan và vào năm 1932 đã trở thành giáo sĩ ở Budapest, Hungary. Bà được chỉ định làm giáo trưởng của một khu vực và chịu trách nhiệm khoảng 400 em từ 6 đến 16 tuổi.
Bà có một tấm lòng đặc biệt dành cho những bé gái mồ côi người Do thái nên đã dạy dỗ và chăm sóc chúng.
Đến năm 1940, đối diện với tình huống ngày càng tệ đi ở châu Âu, các vị giáo sĩ Tô cách Lan được lịnh phải trở về quê nhà. Jane đã từ chối không chịu đi, bà tin rằng các em cần đến bà nhiều hơn bao giờ hết. Bà viết: "Nếu những đứa trẻ nầy cần đến tôi trong những ngày mặt trời chiếu rạng, chúng càng cần đến tôi nhiều hơn nữa trong những ngày trời tăm tối?"
Đến tháng Ba năm 1944, nước Đức chiếm Hungary và không lâu sau đó đã bắt đầu trục xuất người Do thái ra khỏi các tỉnh lỵ của người Hung. Haining không nãn lòng và đã đứng bên cạnh các học trò của mình với lòng dũng cảm, tự dấn thân vào mối nguy hiểm. Đến ngày 25 tháng 4 năm 1944, hai mật vụ Gestapo xuất hiện tại khu vực, tìm kiếm văn phòng của bà rồi dành cho bà 15 phút để thu dọn đồ đạt.
Bà bị đày đi Auschwitz và đã chết trong trại tập trung. Bà đã viết, trại tập trung là điểm dừng sau cùng “con đường duy nhứt dẫn tới thiên đàng”.
Trong suốt những thời điểm khó khăn nhất, không có việc “ai nấy đều sống cho mình” mà thay vì thế “tôi có thể giúp thể nào cho những kẻ cần đến tôi?” Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì sự nhơn từ của Ngài và tìm cách sống tử tế với tha nhân.

“Việc lớn lao nhất một người có thể làm cho Cha thiên thượng của mình
là sống tử tế với một con cái khác của Ngài”
– Henry Drummond

Lời của Đức Chúa Trời: “Hãy đoán xét kẻ khốn cùng và người mồ côi; Hãy xử công bình cho người buồn rầu và kẻ túng ngặt. Khá cứu vớt kẻ khốn cùng và người thiếu thốn, giải họ khỏi tay kẻ ác” – Thi thiên 82:3-4

Mắt Mở Rộng Nhìn Vào Thực Tế

Mắt Mở Rộng Nhìn Vào Thực Tế

“Đoạn, Ê-li-sê cầu nguyện mà rằng: Đức Giê-hô-va ôi, xin mở mắt kẻ tôi tớ tôi, để nó thấy được. Đức Giê-hô-va mở mắt người ra, thì người thấy núi đầy những ngựa và xe bằng lửa ở chung quanh Ê-li-sê” – (II Các Vua 6:17)
Vào ngày Lễ Giáng Sinh năm 2001, Tobi Gabriel, 24 tuổi, rời nhà mình ở New Brunswick, Canada để đi đóng phim. Nàng đem con trai mình 3 tuổi là Gage theo với mình. Tobi không bao giờ trở lại.
Vào buổi sáng Lễ Giáng Sinh, Linda Belliveau ra khỏi nhà mình ở Vịnh Fundy. Trời ẩm ướt và lạnh lẽo, khi nàng nghe tiếng kêu khóc của một đứa trẻ.
Nàng mau chóng bước về hướng có tiếng khóc và nhìn thấy bé Gage bò về phía nàng. Khi Linda ẳm đứa trẻ lên, nàng nhìn thấy chiếc xe của Tobi bị lật khi lao thẳng xuống vực cả 100 foot. Nàng cũng đã nhìn thấy thi thể không còn hơi sống của Tobi.
Cảnh sát được gọi đến và và họ phát hiện xe của Tobi bị trượt bánh rồi lao thẳng xuống vực. Nàng đã chết ngay tức khắc. Nhưng làm thế nào bé Gage còn sống và rồi bò ra trong khi trời mưa ẩm ướt và băng giá với sức khỏe tốt như thế chứ?
Bé Gage nói: “Cháu nhìn thấy hai cô gái. Họ đứng trong nước, gần mẹ cháu, họ mặc đồ toàn trắng”.
Vị sĩ quan cảnh sát hỏi: “Họ có nói chuyện với cháu không?”
“Không ạ. Họ mĩm cười với cháu. Họ cười với cháu suốt đêm, cho tới chừng dì kia (Linda) đến”.
Mục sư người Anh Mel Langille của hội thánh địa phương nói: "Các thiên sứ đã chạm đến đời sống của con người thường xuyên ở những thời điểm mà chúng ta có cần nhất. Họ yên ủi người và giữ cho người không thất vọng, rồi khiến cho người thấy sự ấm áp nơi tình yêu thương của Đức Chúa Trời".
Có một thực tế trổi hơn mắt thấy của chúng ta mà chỉ có đức tin mới có thể tỏ ra. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa Jêsus vì Ngài là Chúa của mọi điều thấy được và không thấy được.

“Trí hiểu của ta về cuộc sống ấy thì nhỏ, con mắt đức tin thì mù mờ;
nhưng Đấng Christ biết mọi sự, và ta sẽ ở với Ngài, bấy nhiêu là đủ rồi”
– Richard Baxter

Lời của Đức Chúa Trời: “Hãy ham mến các sự ở trên trời, đừng ham mến các sự ở dưới đất” – (Côlôse 3:2)

Mất Tấm Lòng Và mất Đức Tin

Mất Tấm Lòng Và Mất Đức Tin

“Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người” – (I Các Vua 11:4)
Dan Barker chào đời vào năm 1949 ở California. Ông trở thành nhà truyền đạo thiếu niên ở tuổi 15. Lúc 16 tuổi, ông tham gia ca đoàn hát cho những lần xuất hiện của Kathryn Kuhlman ở Los Angeles trong chức vụ chữa lành bởi đức tin. Ông nhận được học vị về Tôn Giáo từ Đại học đường Azusa Pacific rồi được Hội thánh Standard Community ở California tấn phong làm Mục sư vào năm 1975. Ông phục vụ trong vai trò Mục sư phụ tá hai nhà thờ ở California và là Giáo sĩ Tin Lành ở Mexico trong hai năm.
Dan đã giảng đạo trong 19 năm. Ông giữ lấy mục vụ chuyên về âm nhạc, kể cả tám năm truyền đạo trọn thời gian khắp trong xứ.
Ông đi kèm với những tài năng Cơ đốc về dương cầm như Pat Boone và đã viết những bài ca Cơ đốc cho thiếu nhi: “Mary Had a Little Lamb”“His Fleece Was White As Snow”.
Ở tuổi 30 trở đi, Dan bắt đầu học về khoa học, thần học tự do và chủ nghĩa duy lý dẫn tới một "cuộc xung đột bề trong căng thẳng lắm". Thay vì tìm kiếm những câu trả lời trong Lời của Đức Chúa Trời, ông để cho các lý thuyết và những tư tưởng xa lạ dẫn ông đi sai lạc. Ông nói: "Tôi đánh mất niềm tin nơi đức tin". Đến năm 1983, ông công khai tuyên bố mình là kẻ vô thần.
Việc tiếp nhận những tư tưởng dại dột dẫn tới những sự lựa chọn dại dột. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa ban cho bạn sự khôn ngoan để bước đi trong đường lối của Ngài trong mọi sự lựa chọn của bạn.

“Một người dù có tiến bộ đến đâu đi nữa trong sự mộ đạo hay tuổi tác,
người ấy vẫn còn ở trong sự nguy hiểm dễ sa ngã”
– Charles Simeon

Lời của Đức Chúa Trời: “Như vậy, Sa-lô-môn làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, chẳng vâng theo Đức Giê-hô-va cách trọn lành như Đa-vít, cha người, đã làm” – (I Các Vua 11:6).

Trong Thì Thuận Tiện Của Ngài

Trong Thì Thuận Tiện Của Ngài
“Năm thứ bảy, Giê-hô-gia-đa vời các quan cai hàng trăm quân canh và những quân hộ vệ đến cùng người trong đền thờ của Đức Giê-hô-va. Người lập ước cùng chúng, và bắt chúng thề tại trong đền thờ của Đức Giê-hô-va; người chỉ con trai của vua cho chúng” – II Các Vua 11:4
George Mueller là nhà truyền đạo người Anh và là một chiến binh cầu nguyện, ông sống trong thế kỷ thứ 19. Suốt cuộc đời của ông, ông đã gây quỹ được 1.500.000 bảng Anh; ông tốt nghiệp và được sai đi khắp thế giới không ít hơn 123.000 tòa giảng; ông cho lưu hành 275.000 quyển Kinh thánh in bằng các thứ ngôn ngữ khác nhau, với nhiều phân đoạn Kinh thánh khác nhau; 255.000 bảng Anh. Ông đã giúp đỡ cho 189 vị giáo sĩ, và ông có 112 người phụ tá.
Nhân vật đức tin nầy đã tin cậy Chúa với chi tiết nhỏ nhất trong các chi tiết. Dó có tật ở lưng, ông cần phải ngồi trong một cái ghế thật đặc biệt. Khi Mueller chờ khởi hành trong một chuyến đi biển, chiếc ghế của ông vẫn chưa được đưa đến bến tàu.
Bạn bè của Mueller đề nghị mua cho ông cái ghế thay thế, song Mueller đáp: “không”“một là Đức Chúa Trời sẽ tiếp trợ cho cái ghế, hoặc Ngài sẽ ban ơn để ra đi mà không có nó”. Giống như một kết thúc kiểu Hollywood, chiếc ghế đã đến thật đúng lúc. Mueller lưu ý: “Nếu chiếc ghế đến sớm hơn, chúng ta đã gạt qua một bên sự tiếp trợ của Đức Chúa Trời”.
Hãy chờ đợi nơi Chúa và bước đi trong thì giờ trọn vẹn của Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa Jêsus vì Ngài luôn luôn đúng giờ.

“Trong Đức Chúa Trời, thời gian và cõi đời đời là một và cùng là một việc”
– Henry Suso

Lời của Đức Chúa Trời: “Vì sự hiện thấy còn phải ứng nghiệm trong kỳ nhất định, sau cùng nó sẽ kíp đến, không phỉnh dối đâu; nếu nó chậm trễ, ngươi hãy đợi; bởi nó chắc sẽ đến, không chậm trễ” – Habacúc 2:3

Tin Theo Các Lời Hứa Của Đức Chúa Trời

Tin Theo Các Lời Hứa
Của Đức Chúa Trời

“Đáng khen ngợi Đức Giê-hô-va, là Đấng đã ban sự bình yên cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, tùy theo các lời Ngài đã hứa! Về các lời tốt lành mà Ngài đã cậy miệng Môi-se, kẻ tôi tớ Ngài, phán ra, chẳng có một lời nào không ứng nghiệm” – I Các Vua 8:56

Arthur J. Balfour chào đời ở xứ Tô cách Lan vào năm 1848. Ông lớn lên ở Hội thánh Tô cách Lan rồi trở thành Thủ Tướng Anh quốc vào năm 1902.
Ông là một Cơ đốc nhân mạnh mẽ và sau thời làm Thủ Tướng của ông, ông thường hay tranh cãi với những kẻ vô thần. Ông chuyển loạt bài tranh cãi của ông thành quyển “Thần Học và Chủ nghĩa Nhân văn”. Nhà văn Cơ đốc C.S. Lewis tuyên bố quyển sách ấy là một trong những quyển sách gây ảnh hưởng nhất mà ông đã từng đọc.
Trong suốt những năm đầu của Đệ I Thế Chiến, có mấy người Do thái tiếp xúc với Balfour về quan niệm một quốc gia Do thái ở xứ Palestine. Là một học viên Kinh thánh, Balfour vốn biết rõ các lời hứa của Đức Chúa Trời cho rằng một ngày kia Israel sẽ lại trở thành một quốc gia. Ông đưa ra quyết định đúng đắn về điều đó. Vào thánh 11 năm 1917, trong vai trò nhà ngoại giao của Anh quốc, Balfour đã tuyên bố trong một bức thư sự ông ủng hộ cho việc “thiết lập tại xứ Palestine một quốc gia quê hương cho người Do thái”.
Arthur Balfour qua đời vào năm 1930 chưa hề nhìn thấy lời hứa của Đức Chúa Trời được ứng nghiệm. Mãi cho đến tháng 5 năm 1948 với sự ủng hộ quốc tế đã có, sử dụng Bản Tuyên Ngôn của Balfour làm nền tảng của sự ủng hộ, thì Israel một lần nữa lại trở thành một quốc gia.
Từng lời hứa của Đức Giêhôva đưa ra, Ngài gìn giữ lấy. Hôm nay trong sự cầu nguyện, cảm tạ Chúa Jêsus vì Ngài gìn giữ Lời của Ngài, và hãy sống bởi đức tin trong mọi lời hứa của Đức Chúa Trời.

“Sứ điệp của lời hứa là khởi đầu và kết thúc của mọi sự được gộp cả trong Kinh thánh. Sứ điệp ấy ràng rịt từng lời một, có khi tỏ tường, có lúc huyền ảo, song lời hứa ấy luôn luôn có ở đó. Các lời hứa của Đức Chúa Trời là sợi chỉ kết hợp Cựu và Tân Ước, là cốt lõi biến 66 sách thành một sách”
– Mark Tabb


Lời của Đức Chúa Trời: “Đức Chúa Trời chẳng phải là người để nói dối, Cũng chẳng phải là con loài người đặng hối cải. Điều Ngài đã nói, Ngài há sẽ chẳng làm ư? Điều Ngài đã phán, Ngài há sẽ chẳng làm ứng nghiệm sao?” – Dân số ký 23:19

Hãy Chú Ý Đến Những Lời Cảnh Cáo

Hãy Chú Ý Đến Những Lời Cảnh Cáo
“ Song Đức Giê-hô-va cậy miệng các đấng tiên tri và những kẻ tiên kiến mà khuyên Y-sơ-ra-ên và Giu-đa rằng: Khá từ bỏ đường ác của các ngươi, hãy gìn giữ điều răn và luật lệ ta, tùy theo các mạng lịnh ta cậy những tiên tri, là tôi tớ ta, mà truyền cho tổ phụ các ngươi” – II Các Vua 17:13

Vào ngày 22 tháng 5 năm 2011, một cơn bão dữ dội đã xoáy qua Joplin, bang Missouri. Cơn bão EF-5, đã đổ bộ ngắn ngủi sau 5:30 chiều vào ngày Chúa nhật, làm chết 162 người và hủy diệt khoảng 9.000 ngôi nhà cùng các tòa nhà khác lúc nó quét qua Joplin.
Nhiều tiếng còi báo động bắt đầu vang lên 20 phút trước khi cơn bão ụp đến. Thế tại sao có nhiều người bị chết như thế trong cơn bão?
"Đại đa số cư dân của Joplin đã không tuân thủ ngay sau khi nhận được phần chỉ dẫn đầu tiên, họ bất chấp nguồn của sự cảnh báo", một nghiên cứu 40 trang do Cơ quan Khí tượng Đại dương Quốc gia cho biết.
Trong những lần phỏng vấn với gần 100 người sống sót trong cơn bão, các quan chức của cơ quan nầy nhận ra rằng tần số nghe thấy của các tiếng còi báo động trong đêm đó và trong các trận bão trước đó đã khiến cho người dân "bớt nhạy bén hay vừa ý với các tiếng còi" và họ đã không chạy tìm nơi trú ẩn.
Bản báo cáo cũng tóm lược lại nhiều phản ứng của dân chúng: “tần số nghe thấy của tiếng còi phóng ra ở Joplin khiến cho đại đa số những người tham gia nghiên cứu cảm thấy không còn nhạy bén hay vừa ý với phương pháp cảnh báo nầy. Điều nầy cho thấy rằng tiếng còi báo động ban đầu vang ra ở Joplin (và những cảnh báo thời tiết khắc nghiệt nói chung) đã mất đi cấp độ đáng tin đối với hầu hết dân chúng – một trong những phẩm chất có giá trị nhất để truyền đạt sao cho thật thành công”.
Chúa cảnh cáo chúng ta để bảo hộ chúng ta và để tiếp trợ cho chúng ta. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy chú ý đến Lời của Đức Chúa Trời và không nên tự mãn trong việc bước theo Chúa Jêsus.

"Đại đa số chúng ta không tôn cao Đức Chúa Trời,
chúng ta tôn cao sự khôn ngoan riêng.

Chúng ta đưa ra các quyết định của mình
và rồi cầu xin Đức Chúa Trời chơn thật
chúc phước cho quyết định của thần chúng ta"

- Oswald Chambers

Lời của Đức Chúa Trời: “Những sự ấy có nghĩa hình bóng, và họ đã lưu truyền để khuyên bảo chúng ta là kẻ ở gần cuối cùng các đời” – I Côrinhtô 10:11

Cần Phải Biết Phân Biệt

Cần Phải Biết Phân Biệt
“Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ôi! bây giờ Chúa đã khiến kẻ tôi tớ Chúa trị vì kế Đa-vít, là cha tôi; nhưng tôi chỉ là một đứa trẻ nhỏ chẳng biết phải ra vào làm sao. Kẻ tôi tớ Chúa ở giữa dân của Chúa chọn, là một dân đông vô số, không thể đếm được. Vậy, xin ban cho kẻ tôi tớ Chúa tấm lòng khôn sáng, để đoán xét dân sự Ngài và phân biệt điều lành điều dữ; vì ai có thể đoán xét dân rất lớn này của Chúa?” – I Các Vua 3:7-9

Vào năm 2007, mạng lưới hiệu sách của hệ phái Báptít Nam phương ai cũng biết đến là LifeWay, bắt đầu ghi nhãn cho các sách báo do những nhà văn viết ra. Mạng lưới cho biết các nhà văn nầy "đã tán thành những tư tưởng, quan điểm, hay các khái niệm bị xem là không phù hợp với công cuộc truyền giáo trong lịch sử". Loại sách báo ấy, LifeWay cho biết, "hoàn toàn dành cho sự nghiên cứu hay sưu tra ... hiểu biết và phát triển các đáp ứng đối với tính đa dạng trong tư tưởng của tôn giáo của thế giới hậu hiện đại ngày nay".
Chỉ có một ít sách báo thực sự nhận được các nhãn hiệu và chúng cảnh báo độc giả phải biết phân biệt khi đọc sách. Các loại nhãn cung ứng địa chỉ một trang web để biết thêm về tác phẩm hay tác giả.
Thế nhưng vào tháng Ba năm 2011, LifeWay đã âm thầm đình chỉ chương trình và loại bỏ trang web đi.
Giám đốc của LifeWay về mặt tiêu chuẩn tác phẩm và quan hệ khách hàng là Chris Rodgers nói: "Chúng tôi đã suy nghĩ về việc thôi không làm thế nữa trong một thời gian nào đó, có cái gì đó không xứng đáng. Chúng tôi nghĩ làm thế sẽ đỡ hơn, nhưng không được".
Trong mọi sự, chúng ta cần phải thực hiện sự phân biệt. Hôm nay trong khi cầu nguyện, hãy cầu xin Đấng Christ ban cho bạn sự khôn ngoan và ơn phân biệt trong mọi sự bạn bắt tay làm.

“Đức Chúa Trời không hề ban cho chúng ta ơn phân biệt
để chúng ta cứ chỉ trích phê phán,
nhưng Ngài ban ơn ấy là để cho chúng ta có thể nói giúp cho”
– Oswald Chambers

Lời của Đức Chúa Trời: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho” – Giacơ 1:5.

Khá Giữ Tấm Lòng

Khá Giữ Tấm Lòng
“Nếu có ai đến gần đặng lạy người, Áp-sa-lôm giơ tay ra đỡ lấy người và hôn. Áp-sa-lôm làm như vậy đối cùng hết thảy những người Y-sơ-ra-ên đi đến tìm vua, đặng cầu đoán xét; và Áp-sa-lôm dụ lấy lòng người Y-sơ-ra-ên vậy” – II Samuên 15:5-6

Louwrens Voorthuijzen chào đời nằm 1898 ở một ngôi làng nhỏ tại miền Bắc Hà lan. Ông chú tâm vào tôn giáo ở một độ tuổi rất sớm. Ông trở thành ngư phủ, và ở tuổi 29 ông đã có một kinh nghiệm về tôn giáo. Ông đã bán đi thuyền đánh cá của mình, dời sang Amsterdam, rồi đổi tên thành Lou de Palingboer (có nghĩa là Lou, người bán thuyền).
Ông trở thành người bán cá, rồi rao giảng cách giả dối với các khách hàng mình là "thân thể phục sinh của Đức Chúa Jêsus Christ".
Ngạc nhiên thay, ông đã có được một số môn đồ. Lou bắt lấy khán giả của mình với lối nói chuyên về sự mầu nhiệm và rất hài hước.
Đến năm 1957, một người ủng hộ giàu có mua ngôi biệt thự rộng lớn ở thành phố tự trị Muiden. Họ gọi đây là "Nhà Trắng", và các môn đồ của ông đã sống chung với nhau. Các môn đồ của Lou tin ông là Đức Chúa Trời và ông cũng là tác giả của Kinh thánh. Một số thuộc viên trong nhóm của ông đã từ chối thuốc men để đổi lấy ơn phước của ông như một phương điều trị cho bệnh tật.
Mặc dù ông chưa hề có một đoàn dân đông đi theo, Lou có khả năng lãnh đạo một vài người đi lạc cho tới lúc ông qua đời vào năm 1968.
Có nhiều người rất lôi cuốn, họ muốn hướng bạn lạc sai đối với Đức Chúa Jêsus Christ. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa và hãy dâng tấm lòng của bạn cho một mình Chúa Jêsus mà thôi.

“Hãy làm hết sức mình để canh giữ tấm lòng, vì sự sống ra từ nơi đó”
– Walter Hilton

Lời của Đức Chúa Trời: “Khá cẩn thận giữ tấm lòng của con hơn hết, vì các nguồn sự sống do nơi nó mà ra” – Châm ngôn 4:23

Nguồn trích dẫn (0)