Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Nhu Cần Phải Ăn Năn

Nhu Cần Phải Ăn Năn

“Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn” – Công Vụ các Sứ Đồ 17:30

Trong bài giảng: “Bất cứ điều gì xảy ra đều nhắm vào sự ăn năn?” Mục sư David Wilkerson viết như sau:
“Khi tôi nhìn vào Hội thánh ngày nay, tôi tự hỏi: Có phải chúng ta, những nhà truyền đạo, cứ khăng khăng nhắm vào "sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời" như bằng chứng cho sự ăn năn thật không? Hay có phải chúng ta đang dẫn dắt đám dân đông không ăn năn bước vào sự bình an giả dối chăng? Có phải chúng ta đang dẫn dắt họ sai trái trong khi mọi sự Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi họ là chỉ nói: "Tôi tin nơi Chúa Jêsus không?"
Có phải chúng ta đã cắt ngắn đi sự thuyết phục đúng đắn về tội lỗi? Có phải chúng ta đã nhảy vào rồi hiến ơn cứu rỗi cho những người không thực sự ăn năn – những người không buồn rầu trước các sự quá phạm của họ, những người không nhìn thấy tình trạng phạm phép trong tội lỗi của họ, những người có thứ đức tin tìm kiếm, vì thế họ có thể che giấu mọi tư dục của họ ở đàng sau ơn ấy chăng?
Chúng ta thường nghe thấy những điều cường điệu kinh khủng về số người đến với Chúa Jêsus qua nhiều chức vụ khác nhau. Nhiều Cơ đốc nhân báo cáo số người được cứu khi họ đến rao giảng ở các nhà tù, trường học, những lần tập trung của bộ tộc. Họ nói: "Ai nấy đều dâng lòng mình cho Chúa Jêsus. Khi tôi giảng xong, hết thảy họ đều ùa lên phía trước để được cứu".
Không – đấy là một sự cường điệu rất bi thảm! Mọi thứ xảy ra quá bình thường, cái điều thực sự xảy ra ấy là ai nấy chỉ lặp lại một lời cầu nguyện. Họ chỉ đơn thuần thốt ra những câu mà người ta bảo họ phải nói – và một ít người trong số họ nắm bắt được những gì họ đang nói. Thế rồi phần lớn đều quay trở lại những lối cũ của họ!
Hạng người thể ấy chưa bao giờ kinh nghiệm được công tác sâu sắc của Đức Thánh Linh. Kết quả là, họ chưa hề ăn năn, chưa hề buồn rầu vì cớ tội lỗi của họ – và chưa bao giờ thực sự tin cả. Buồn thay, chúng ta đã hiến cho họ ơn mà chính mình Chúa Jêsus chẳng hiến cho – ơn cứu rỗi không có sự ăn năn!
Tôi tin Hội thánh chưa có cảm xúc bị thuyết phục nữa là. Hãy suy nghĩ về sự nầy xem – bạn khó mà nhìn thấy hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má của những người vừa được cứu nữa. Tất nhiên, tôi biết rõ nước mắt chẳng cứu được ai. Nhưng Đức Chúa Trời dựng nên mọi người chúng ta với các cảm xúc rất là thực. Và bất kỳ tội nhân nào bị địa ngục trở quấn lấy họ bị cảm động bởi Đức Thánh Linh tự nhiên cảm thấy một nổi buồn vời vợi về những cách thức mà người ấy đã làm buồn Chúa”.
Khi một người nhìn thấy mọi hậu quả của tội lỗi mình (nam hay nữ), người ấy chẳng thể làm chi khác hơn là buồn rầu và ăn năn. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa vì Sự Hy Sinh Thiêng Liêng của Ngài trên Thập Tự Giá. Hãy ăn năn về bất cứ tội lỗi nào và hãy đồng đi với Chúa Jêsus.

“Trong mọi hành động của con người, ăn năn là thiêng liêng nhất.
Lỗi lầm lớn lao nhất trong mọi lỗi lầm là chẳng tỉnh thức chi hết”.
– Thomas Carlyle

Lời của Đức Chúa Trời: “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự rỗi linh hồn; về sự đó người ta chẳng hề ăn năn, còn sự buồn rầu theo thế gian sanh ra sự chết” – II Côrinhtô 7:10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét