Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Không Định Kiến

Không Định Kiến.

“Phi-e-rơ bèn mở miệng nói rằng: Quả thật, ta biết Đức Chúa Trời chẳng hề vị nể ai, nhưng trong các dân, hễ ai kính sợ Ngài và làm sự công bình, thì nấy được đẹp lòng Chúa” – Công Vụ các Sứ Đồ 10:34-35

Vanessa L. Hill đến từ Thần học viện Howard chia sẻ câu chuyện sau đây:
"Đây là câu chuyện nói về một cậu bé có tên là Theo, nó thức giấc vào một buổi sáng kia rồi hỏi mẹ: Mẹ ơi, sẽ ra sao nếu không có người da đen trên thế gian?
Mẹ nó suy nghĩ trong một chút rồi nói: "Con ơi, cứ đi theo mẹ hôm nay thì chúng ta sẽ thấy sẽ ra sao nếu không có người da đen trên thế giới. Bây giờ, hãy mặc quần áo vào rồi chúng ta sẽ khởi sự".
Theo chạy về phòng mình mặc lấy quần áo và mang đôi giày vào. Mẹ nó liếc nhìn nó rồi nói: "Theo, đôi giày của con đâu? Và con ơi, bộ đồ nầy nhăn quá; mẹ phải ủi nó đã". Song khi cô bước tới chỗ để bàn ủi thì thấy nó không còn có ở đó nữa.
Bạn thấy đấy, Sarah Boone, một phụ nữ da đen, đã phát minh ra dụng cụ bàn ủi đồ; và Jan E. Matzelinger, một người đàn ông da đen, đã phát minh ra cái máy nong giày.
Cô nói: "Ồ, làm ơn tránh đi và hãy làm gì đó với mái tóc của con". Theo chạy về phòng mình để chải tóc lại, nhưng cái lược không có ở đó.
Bạn thấy đấy, Walter Sammons, một người đàn ông da đen, đã chế ra cái lược.
Theo quyết định chỉ chải tóc thôi, những bàn chải không còn nữa -- vì Lydia O. Newman, một phụ nữ da đen, đã chế ra cái bàn chải.
Thiệt là kỳ! – không có đôi giày, bộ quần áo nhăn nheo, mái tóc rối bời. Ngay cả tóc của mẹ cũng rối bời nếu không có những phát minh có tính săn sóc tóc của Bà C.J. Walker.
Mẹ nói với Theo: "Chúng ta hãy làm mọi việc ở chung quanh nhà và rồi hay đi ra cửa hàng". Công việc của Theo là quét dọn sàn nhà. Nó quét, quét, và quét. Khi nó tìm cái đồ hốt rác, thì nó không còn có ở đó nữa.
Bạn thấy đấy, Lloyd P. Ray, một người đàn ông da đen, đã chế ra cái đồ hốt rác.
Vì vậy, nó quét đống bụi đất kia vào góc nhà rồi để ở đó. Khi ấy nó quyết định lau sàn nhà, nhưng dụng cụ lau nhà không có ở đó.
Bạn thấy đấy, Thomas W. Stewart, một người đàn ông da đen, đã chế ra dụng cụ lau nhà.
Theo gào lên với mẹ nó: "Mẹ ơi, con chẳng có chút may mắn nào hết". Cô nói: "Được rồi, con, hãy để cho mẹ giặt giũ xong mấy bộ quần áo nầy rồi chúng ta sẽ chuẩn bị một danh sách để ra cửa hàng mua sắm”. Khi việc giặt giũ đã xong, cô ra chỗ có cái máy sấy, song cái máy sấy không có ở đó.
Bạn thấy đấy, George T. Samon, một người đàn ông da đen, đã chế ra cái máy sấy.
Mẹ yêu cầu Theo đi lấy cây bút chì và một tờ giấy để chuẩn bị danh sách đi chợ. Vì vậy, Theo chạy đi lấy tờ giấy và bút chì nhưng để ý thấy đầu bút chì đã bị gãy rồi. Nó chẳng được may, vì John Love, một người đàn ông da đen, đã chế ra cái đồ chuốt bút chì. Mẹ đi lấy bút mực, nhưng nó chẳng có ở đó vì William Purvis, một người đàn ông da đen, đã chế ra cây bút mực. Và sự thực, Lee Burridge đã phát minh ra loại máy viết, và W. A. Lovette là nhà in tiên tiến.
Theo và mẹ nó quyết định đi ra chợ. Khi Theo mở cửa ra, nó để ý thấy cỏ cao gần bằng nó
Bạn thấy đấy, máy cắt cỏ được phát minh bởi John Burr, một người đàn ông da đen.
Họ đi ra chỗ để xe, và thấy rằng không đi được. Bạn thấy đấy, Richard Spikes, một người đàn ông da đen, đã chế ra cần số tự động và Joseph Gammel đã chế ra hệ thống nạp nhiên liệu cho loại máy đốt nhiên liệu từ bên trong.
Họ để ý thấy một số xe nổ máy chạy đâm vào nhau thì có những hư hỏng vì chẳng có đèn hiệu giao thông nào hết. Bạn thấy đấy, Garrett A. Morgan, một người đàn ông da đen, đã chế ra đèn hiệu giao thông.
Phải, cuối cùng thì họ ra đến chợ, mua các thứ rau cải rồi trở về nhà. Chỉ khi họ sắp sửa lấy sữa, trứng và bơ ra, họ mới để ý thấy cái tủ lạnh không còn nữa.
Bạn thấy đấy, John Standard, một người đàn ông da đen, đã phát minh ra cái tủ lạnh.
Vì vậy, họ để thức ăn lại trên quầy. Lúc bấy giờ, Theo để ý thấy mình lạnh quá. Mẹ nó vặn máy sưỡi ấm lên, và bạn có biết gì không? Alice Parker, một phụ nữ da đen, đã phát minh ra lò sưỡi. Ngay cả trong mùa hè, họ cũng có cơ may là vì Frederick Jones, một người đàn ông da đen, đã phát minh ra máy lạnh.
Trong thời gian ấy, bố của Theo về đến nhà. Ông thường dùng xe bus. Nhưng chẳng có xe bus, vì tiền thân của nó là xe lửa điện, được phát minh bởi một người da đen, là Elbert R. Robinson. Ông thường dùng thang máy từ văn phòng mình trên tầng thứ 20, nhưng chẳng có thang máy nào hết vì Alexander Miles, một người đàn ông da đen, đã phát minh ta cái thang máy.
Ông cũng thường bỏ thư cho văn phòng ở một hộp thư gần đó, nhưng nó không còn có ở đó nữa, vì Philip Downing, một người đàn ông da đen, đã phát minh cái hộp thư và William Barry đã phát minh ra dấu bưu điện và máy hủy thư.
Theo và mẹ nó đã ngồi bên cái bàn bên bếp hai tay ôm lấy đầu. Khi người cha về đến, ông hỏi: "Tại sao hai mẹ con lại ngồi trong bóng tối vậy?" Sao chứ? Vì Lewis Howard Latimer, một người đàn ông da đen, đã phát minh ra dây tóc trong bóng đèn.
Theo mau chóng học được sẽ ra sao nếu không có một người da đen nào trên thế gian. Không cần phải nhắc tới, nếu nó bị bệnh và cần tới máu. Charles Drew, một nhà khoa học người da đen, đã tìm ra phương thức để bảo toàn và lưu trữ máu, là phương thức dẫn tới việc ông khởi sự ngân hàng máu đầu tiên của thế giới. Và sẽ ra sao nếu một thành viên trong gia đình phải chịu giải phẩu tim. Việc giải phẩu nầy sẽ không khả thi nếu không có Tấn sĩ Daniel Hale Williams, một vị bác sĩ người da đen, ông đã hoàn thành cuộc phẫu thuật tim công khai lần đầu tiên”.
“Nếu bạn từng ấp ủ tư tưởng cho rằng bất kỳ giống dân, quốc tịch, hay một nhóm chủng dân nào đáng bị bỏ, hãy suy nghĩ lại đi”.
Chúa đã tạo ra sự đa dạng và chúng ta cần phải không định kiến với bất kỳ ai. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa Jêsus vì Ngài không tỏ ra hình thức thiên vị nào hết và Ngài yêu thương mọi người.

“Đừng nên thành kiến. Đừng để nó ở trong người mình và đừng để nó lộ ra”
– Sidney Smith

Lời của Đức Chúa Trời: “Vậy bây giờ, phải kính sợ Đức Giê-hô-va, khá cẩn thận mà làm; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng ta chẳng trái phép công bình, chẳng thiên vị người, chẳng nhận của hối lộ” – II Sử ký 19:7

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

DANH TỰ HÀO ĐÁNG MANG LẤY

DANH TỰ HÀO ĐÁNG MANG LẤY

“tìm gặp rồi, bèn đưa đến thành An-ti-ốt. Trọn một năm, hai người cùng nhóm với Hội-thánh và dạy dỗ nhiều người. Ấy là ở thành An-ti-ốt, người ta bắt đầu xưng môn đồ là Cơ-rê-tiên” – Công Vụ các Sứ Đồ 11:26

Vào tháng Ba năm 2005, khi mấy đứa con của Terri Iligan xin đi trại golf vào mùa hè có Tiger Woods tham dự, bà quyết định kiếm tiền bằng cách bán đấu giá quyền đặt tên bà trên eBay. Bên trúng thầu phải chi trả cho quyền đổi tên của Terri 33 tuổi theo một biệt danh họ lựa chọn. Trang web chuyên về game của người Canada địa chỉ là GoldenPalace.com đã trúng thầu, họ đã trả 15.199USD cho quyền đổi tên của Terri sang GoldenPalace.com.
GoldenPalace.com, trước đó ai cũng biết là Terri, đã nói rằng mặc dù tên của bà sẽ thay đổi trên các tài liệu chính thức "đối với chồng con của tôi, tôi sẽ luôn là Terri. Chồng tôi thực sự là nhân tố hổ trợ. Ông ấy nghĩ đây là một chuyện rất vui. Bao lâu mấy đứa con còn gọi tôi là mẹ, chúng không có gì phải lo đâu".

Danh xưng “Cơ-rê-tiên” là một danh đáng tự hào để mang lấy và là một danh mà chúng ta phải ước ao người ta gọi mình theo danh ấy. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì bạn là một thành viên trong gia đình của Ngài và hãy tìm cách để đem lại cho Ngài sự vinh hiển trong mọi sự bạn bắt tay làm.

“Đức Chúa Trời nhìn vào bạn giống như thể bạn là một Christ nhỏ vậy:
Đấng Christ đứng bên cạnh bạn để biến bạn thành một Christ”
– C.S. Lewis

Lời của Đức Chúa Trời: “Nhưng nếu có ai vì làm tín đồ Đấng Christ mà chịu khổ, thì đừng hổ thẹn; thà hãy vì danh ấy ngợi khen Đức Chúa Trời là hơn” – I Phierơ 4:16

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Cầu thay cho những người bị bỏ tù

Cầu thay cho những người bị bỏ tù

“Vậy, Phi-e-rơ bị cầm trong khám, còn Hội thánh cứ cầu nguyện Đức Chúa Trời cho người luôn” – Công Vụ các Sứ Đồ 12:5

Vào tháng Giêng năm 2011, hai Cơ đốc nhân người Ấn độ, Vasantha Sekhar và Nese Yohan, đang sinh sống ở Saudi Arabia. Các nhà cầm quyền đến tại căn hộ của họ, bắt lấy hai người, rồi bỏ tù họ vì cớ đức tin của họ nơi Đấng Christ. Trong suốt cuộc bố ráp, các nhà cầm quyền của Saudi thường tịch thu các quyển Kinh thánh, những ấn phẩm Cơ đốc, các thiết bị âm thanh và dụng cụ âm nhạc. Họ cũng vẽ lên tường căn hộ những câu nói từ kinh Koran nữa. Khi trở về Ấn độ và trao đổi với vị Mục sư của họ, Sekhar nói rằng ông bị áp lực phải cải đạo sang Hồi giáo, song ông đã từ chối. "Nếu tôi phải chết cho Đức Chúa Trời của tôi, tôi sẽ chết cho Ngài ở đây" Vara đã nói như thế. Theo sau sự bắt bớ của ông, người chủ nhà Saudi của Vara đã trả lại giấy thông hành của ông cho thấy rằng việc làm của ông ta không còn hữu dụng nữa.
Đến tháng 7 năm 2011, hai người được phóng thích ra khỏi tù rồi bay về Ấn độ.

Có nhiều người trong thế gian bị bắt bớ hay bị bỏ tù vì cớ đức tin của họ đặt nơi Đấng Christ. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa thêm sức cho những người nào bị bỏ tù mau được phóng thích.

“Chúa Jêsus hứa với các môn đồ Ngài ba việc –
họ sẽ hoàn toàn không sợ hãi, được phước và hay ở trong hoạn nạn”
– G.K. Chesterton

Lời của Đức Chúa Trời: “Trong anh em có ai chịu khổ chăng? Người ấy hãy cầu nguyện. Có ai vui mừng chăng? hãy hát ngợi khen. Trong anh em có ai đau ốm chăng? hãy mời các trưởng lão Hội thánh đến, sau khi nhân danh Chúa xức dầu cho người bịnh đoạn, thì các trưởng lão hãy cầu nguyện cho người” – Giacơ 5:13-14

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Được Kêu Gọi Y Như Bạn Vốn Có

Được Kêu Gọi Y Như Bạn Vốn Có

“Đang khi môn đồ thờ phượng Chúa và kiêng ăn, thì Đức Thánh Linh phán rằng: Hãy để riêng Ba-na-ba và Sau-lơ đặng làm công việc ta đã gọi làm” – Công Vụ các Sứ Đồ 13:2

George Stott lớn lên ở một nông trại tại Anh quốc trong thập niên 1800. Khi ông được 19 tuổi, ông bị trượt trên đường và đầu gối ông bị chạm mạnh vào một hòn đá. Đầu gối sưng phình ra rồi nhiều biến chứng phát triển. Hai năm sau, các bác sĩ đã cắt cụt chân trái của George.
Trong chín tháng ông nằm trên giường, nhưng nhờ sự ngã lòng sâu sắc, George đã tìm gặp Chúa. Sau khi bình phục, ông bắt đầu đi dạy học. Trong mấy năm kế đó, ông ao ước muốn được hầu việc Chúa dù là cách thức nào mà ông có thể.
Năm 1865, George đã nghe giáo sĩ Hudson Taylor rao giảng và công tác mà ông đã làm được tại Trung hoa. George nghe thấy ơn kêu gọi của Chúa và tình nguyện ra đi.
Taylor hỏi: “Với chỉ có một chân thôi, sao anh lại nghĩ đến việc đi ra làm giáo sĩ chứ?”
Stott đáp: “Tôi không thấy những người đủ hai chân ra đi, thế thì tôi phải ra đi”.
Ông được chấp nhận và trong 23 năm kế đó, George Stott đã làm việc cho Hội Truyền Giáo Nội Địa Trung Hoa. Chắc chắn là ông đã nhắm tới tổ chức nầy. Một trong những người Trung hoa đạt tới mức nhận biết Chúa qua chức vụ của George đã bị liệt và ông ta đã trở thành một giáo sĩ.

Chúa không nhìn vào khả năng của con người, thay vì thế Ngài nhìn thấy tính sẵn sàng của họ đối với Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa sử dụng bạn trong một phương thức thật đặc biệt, và hãy nói vâng khi Ngài kêu gọi bạn đến với một công việc.

“Tinh thần của Đấng Christ là tinh thần truyền giáo,
và chúng ta càng gần gũi với Ngài,

chúng ta càng muốn trở thành giáo sĩ càng hơn”
– Henry Martyn

Lời của Đức Chúa Trời: “Đã kiêng ăn và cầu nguyện xong, môn đồ bèn đặt tay trên hai người, rồi để cho đi” – Công Vụ các Sứ Đồ 13:3

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

Chiếu Sáng Cho Người Khác

Chiếu Sáng Cho Người Khác

“Vì Chúa có phán dặn chúng ta như vầy: Ta lập ngươi lên đặng làm sự sáng cho các dân, hầu cho ngươi đem sự cứu-rỗi cho đến cùng cõi đất" – Công Vụ các Sứ Đồ 13:47

Paul Ciniraj Mohamed chào đời trong một gia đình Hồi giáo chính thống ở Trivandrum, Nam Ấn. Trong khi còn ngồi ghế đại học, anh đã nghiện ma túy. Chính khi ấy, Paul đã tìm gặp Đấng Christ qua sự giúp đỡ của một số bạn hữu trong trường.
Bạn bè và gia đình của Paul không hài lòng về đức tin mới mẻ của anh. Salim, một trong mấy anh em ruột của anh, đã đâm anh bằng một con dao. Khi Paul không chết, Salim lại sửa soạn giết anh một lần nữa và biến vụ giết người giống như một cuộc tự tử vậy. Khi anh ta lo thắt thòng lọng trên nhánh cây, một ngọn gió thổi đến và Salim té từ trên cây xuống. Anh ta đang ở gần với cái chết thì Paul đưa anh ta vào bịnh viện. Vì cớ sự làm chứng và tình yêu của Paul dành cho Chúa Jêsus, Salim hồi phục và tiếp nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của mình.
Paul nói: “Tôi có một gánh nặng rất lớn về những ai lạc sai. Mục tiêu của tôi là đem cả thế giới Hồi giáo cũng như thế giới thứ ba đến với Ơn Cứu Rỗi”.

Đức Chúa Jêsus Christ đã chọn chúng ta làm khâm sai của Ngài, để đem ánh sáng của Tin Lành đến cho tha nhân. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa Jêsus vì chúng ta có thể đến với tha nhân bằng những tin tức tốt lành nói tới Đức Chúa Jêsus Christ.

“Từng tấm lòng với Đấng Christ là một giáo sĩ,
Và từng tấm lòng không có Đấng Christ là một công trường truyền giáo”.
– Dick Hillis

Lời của Đức Chúa Trời: “Ngài có phán cùng ta rằng: Ngươi làm tôi tớ ta đặng lập lại các chi phái Gia-cốp, và làm cho những kẻ được gìn giữ của Y-sơ-ra-ên lại được trở về, còn là việc nhỏ; ta sẽ khiến ngươi làm sự sáng cho các dân ngoại, hầu cho ngươi làm sự cứu rỗi của ta đến nơi đầu cùng đất” – Êsai 49:6

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

Đấng Christ Thay Đổi Tấm Lòng

Đấng Christ Thay Đổi Tấm Lòng
"Trong các đời trước đây, Ngài để cho mọi dân theo đường riêng mình, dầu vậy, Ngài cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa màng nhiều hoa quả, đồ ăn dư dật, và lòng đầy vui mừng" - Công Vụ các Sứ Đồ 14:16-17

Ở vùng cao nguyên Đông Papua New Guinea có bộ tộc Usarufa sinh sống. Trong nhiều năm trời họ cứ chiến tranh mãi với bộ tộc Kamano-Kafe. Hơn một trăm sinh mạng đã bị mất đi trong cuộc chiến. Nhà cầm quyền đã tìm cách môi giới một sự hòa bình giữa hai bộ tộc song chẳng thành công.
Một số cá nhân người Usarufa có quan hệ với mọi nổ lực dịch thuật Kinh thánh cho dân tộc của họ. Họ đã sắp xếp đến dự một khóa huấn luyện về dịch thuật. Vào phút cuối cùng, một người không thể đến dự; và Sivini, là một chiến binh rất mạnh bạo, đã đến dự trong chỗ của người kia.
Khi khóa học mở ra, một số thành viên của cộng đồng Kamano-Kafe cũng đến dự nữa. Bầu không khí vụt căng thẳng lên. Một học viên Kamano-Kafe bình tĩnh khẽ nói: “Kẻ thù của ta có mặt ở đây”. Bất chấp mọi tình cảm của họ, các học viên tự kềm chế mình.
Khóa học dẫn các học viên qua quá trình dịch thuật, bắt đầu từ sách Sáng thế ký. Khi đến Sáng thế kýchương 4, họ bắt đầu nghiên cứu sự chết của Abên nơi tay của Cain. Khi Sivini đọc thấy huyết của Abên kêu la từ dưới đất xin báo thù, các gương mặt của những người mà chính anh đã giết đã chập chờn trước mắt anh. Anh bị áp đảo với cơn choáng váng rồi xuất hạn mồ hôi. Anh cảm thấy giống như thể một ngọn giáo đã đâm thủng qua tim anh vậy.
Với hàng trăm người tham dự, một vài diễn giả — kể cả những đứa trẻ bị mồ côi bởi cuộc chiến — đã phát biểu trước đám đông. Tiếp đến là Sivini phát biểu, anh nói tới câu chuyện cảm động về sự thay đổi trong tấm lòng mình. Các vị lãnh tụ từ cả hai phía bộ tộc Usarufa và Kamano-Kafe đã ôm lấy nhau mà khóc.
Ngày nay, sự hòa bình giữa bộ tộc Usarufa và Kamano-Kafe vẫn còn rất dễ vỡ. Nhưng nhờ ân điển và sự cầu thay của Đấng Christ, nhiều tấm lòng đã được đổi thay.
Đức Chúa Jêsus Christ làm thay đổi mọi lòng và mọi đời sống. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu thay cho những người nào chưa nhận biết Đấng Christ và chia sẻ với họ phần làm chứng của bạn cho thấy thể nào Đấng Christ đã thay đổi tấm lòng của bạn.

"Ngày nay, phần được gọi là "làm chứng" thực sự là tự truyện và thậm chí có khi đội lốt tự quảng cáo nữa, vì thế chúng ta cần phải có một nhận thức thích đáng theo Kinh thánh. Mọi bằng chứng chơn thật là làm chứng cho Đức Chúa Jêsus Christ,
giống như Ngài làm chứng trước mặt thế gian"
- John Stott

Lời của Đức Chúa Trời: "Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc" - Rôma1:16

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Giá Trị của Nỗi Khó Khăn

Giá Trị của Nỗi Khó Khăn

“giục các môn đồ vững lòng, khuyên phải bền đỗ trong đức tin, và bảo trước rằng phải trải qua nhiều nỗi khó khăn mới vào được nước Đức Chúa Trời”– Cơng Vụ các Sứ Đồ 14:22

John Donne là một thi sĩ Cơ đốc, ông chịu đựng nhiều đau khổ trước khi ông về quê hương với Chúa vào năm 1631. Sau đây là phân đoạn kết thúc từ phần sống tin kính của ông: “Suy Gẫm XVII”:
“Không ai là một ốc đảo, toàn bộ bản thân nó; mỗi người là một phần của đại lục, một phần của biển cả. Nếu cục đất được tẩy rửa bằng đại dương, châu Âu thật là nhỏ bé, cũng như một doi đất, một thái ấp của bạn hay của tôi được tẩy rửa: bất kỳ cái chết nào của họ cũng làm cho tôi phải chùng xuống, vì tôi cũng là con người, và vì lẽ ấy không bao giờ để cho người ta biết tiếng chuông của ai đang rung lên; nó rung lên vì bạn đấy. Chúng ta không gọi điều nầy là lời nài xin thống khổ, hay mượn sự thống khổ, mặc dù bản thân chúng ta chưa chịu khổ đủ, nhưng nhà bên cạnh thì đau khổ nhiều lắm, trong việc khoác lấy đau khổ của người lân cận mình. Thực sự, đây là một hình thái tham lam có thể tha thứ được nếu chúng ta có, vì phiền não là một kho báu, và hiếm khi có ai đủ phiền não đâu. Không một người nào đủ phiền não thì họ chưa trưởng thành, chưa chín chắn và chưa thích đáng cho Đức Chúa Trời qua sự phiền não đó. Nếu một người mang một nén vàng, hay một thoi vàng, và chẳng có một đồng xu nào số tiền có hiện tại, của cải của ông ta sẽ không thanh toán chi được khi ông ta đi đó đi đây. Hoạn nạn trong tự nhiên là một kho báu, nhưng nó chẳng phải là tiền tệ lưu hành trong cách sử dụng nó, trừ phi chúng ta đến gần, gần hơn quê hương của chúng ta là thiên đàng, bởi nó. Người khác cũng có thể mắc bịnh, và bịnh cho tới chết, và hoạn nạn nầy có thể nằm trong bụng người, cũng như vàng nằm trong cái mỏ, và chẳng hữu ích chi cho người; nhưng cái bụng nầy, nói cho tôi biết về hoạn nạn của người, nó ụa ra và áp dụng vàng ấy cho tôi: nếu bởi sự tra xét mối nguy hiểm của người khác tôi lấy sự của mình mà suy gẫm, và tự liệu định cho mình, bằng cách lấy Đức Chúa Trời làm nguồn cội của mình, Ngài là sự an ninh duy nhứt của chúng ta”.

Đức Chúa Trời là sự an ninh duy nhứt của chúng ta, nhưng trong cánh tay của Ngài, chúng ta được an ninh cho đến đời đời. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì bất kỳ hoạn nạn nào bạn chịu đựng đều nhìn biết rằng Ngài đang khiến bạn ra giống với Chúa Jêsus nhiều hơn.

“Đức Chúa Trời đem người ta vào chỗ nước sâu,
không phải để nhận chìm họ, mà là để thanh tẩy họ”
– John Aughey

Lời của Đức Chúa Trời: “Nầy, ta luyện ngươi, nhưng không phải như luyện bạc; ta đã thử ngươi trong lò hoạn nạn” – Êsai 48:10

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Sống Bởi Đức Tin

Sống Bởi Đức Tin

“Ngài chẳng phân biệt chúng ta với người ngoại đâu, vì đã lấy đức tin khiến cho lòng họ tinh sạch” – Công Vụ các Sứ Đồ 15:9

Vào ngày 19 tháng 3 năm 2011, Albert và Rita Chretien ở Penticton, British Columbia, Canada đang lái xe tới Las Vegas, Nevada để dự triễn lãm về thương mại. Khi họ tới khu vực ngoại ô của vùng núi Nevada, chiếc xe của họ bị lún trong bùn.
Qua ngày 22 tháng 3, Albert bỏ chiếc xe lại đi tìm sự cứu giúp. Trong 7 tuần lễ kế đó, Rita phải ở lại một mình. Bà sống sót với một thìa hỗn hợp gồm có dầu cá và đường cho một ngày, con trai của bà là Raymond Chretien cho biết như thế.
Bà đã mất đi 20 đến 30 cân trong thời gian xe bà bị mắc cạn trong bùn.
Raymond nói mẹ của anh đã nương cậy vào Kinh thánh trong suốt cuộc thử thách của bà, lật đi lật lại nhiều lần Thi thiên 86, bao gồm sứ điệp: "Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy lắng tai về lời cầu nguyện tôi, dủ nghe tiếng nài xin của tôi. Trong ngày gian truân tôi sẽ kêu cầu cùng Chúa; Vì Chúa nhậm lời tôi".
"Bà cảm nhận được Chúa Jêsus đang ngồi kế bên bà trong xe", Mục sư của gia đình Chretien là Neil Allenbrand, cho biết như thế.

Chúa ao ước có mối quan hệ mật thiết với chúng ta. Ngài muốn chúng ta phải sống bởi đức tin nơi Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa Jêsus vì Ngài là Đấng ban thưởng cho kẻ nào đặt đức tin nơi Ngài.

“Đức Chúa Trời không kêu gọi chúng ta sống thành công đâu.
Ngài kêu gọi chúng ta phải sống thật trung tín"
– Teresa

Lời của Đức Chúa Trời: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi” – Galati 2:20

Làm Thế Nào Để Được Cứu

Làm Thế Nào Để Được Cứu

“Hai người trả lời rằng: Hãy tin Đức Chúa Jêsus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Hai người truyền đạo Đức Chúa Trời cho người, và cho những kẻ ở nhà người nữa” – Công Vụ các Sứ Đồ 16:30-31

Vào năm 1951, Bill Bright cảm nhận được ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời bước vào phục vụ giới sinh viên đại học. Đến mùa thu năm đó, ông bắt đầu phục vụ tại Đại học đường California, Los Angeles. Không bao lâu sau buổi nhóm cầu nguyện đầu tiên của chức vụ, 250 sinh viên đã đến với Đấng Christ.
Ông đã kêu gọi Chiến Dịch Thập Tự Chinh cho Đấng Christ. Đến cuối năm học, có bốn trường trong ba tiểu bang tham gia vào chiến dịch nầy.
Một trong những việc đầu tiên Bill đã làm là tóm tắt Tin Lành sao cho rõ ràng khi trình bày. Ông đã viết quyển "chương trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống bạn", khi trình bày về Tin Lành chỉ mất khoảng 20 phút mà thôi. Phần trình bày đòi hỏi bộ nhớ của các thành viên trong ban truyền giảng, nhưng cũng là quá dài cho các nhân sự khi chia sẻ với tha nhân. Khi ấy, Bill viết quyển truyền đạo đơn “Bốn Điều Luật Thuộc Linh”. Quyển sách nhỏ nầy thật là hùng biện và được giải thích rất súc tích:
1. Đức Chúa Trời yêu thương bạn và hiến một chương trình kỳ diệu cho đời sống của bạn. (Giăng 3:16, Giăng 10:10)
2. Con người phạm tội và bị phân rẽ ra khỏi Đức Chúa Trời. Vì vậy, con người không thể nhìn biết và kinh nghiệm tình yêu và chương trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống mình. (Rôma 3:23, Rôma 6:23)
3. Đức Chúa Jêsus Christ là sự tiếp trợ duy nhứt của Đức Chúa Trời cho tội lỗi của con người. Qua Ngài, bạn có thể nhìn biết và kinh nghiệm tình yêu và chương trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của bạn. (Rôma 5:8, I Côrinhtô 15:3-6, Giăng 14:6)
4. Chúng ta phải tiếp nhận Đức Chúa Jêsus Christ làm Cứu Chúa và Chúa theo cách riêng; khi ấy chúng ta mới có thể nhìn biết và kinh nghiệm tình yêu và chương trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của chúng ta. (Giăng 1:12, Êphêsô 2:8,9, Giăng 3:1-8, Khải huyền 3:20)
Chứng đạo đơn minh chứng đó là chứng đạo đơn theo Kinh thánh được ưa chuộng nhất từng được viết ra, với hơn 2, 5 tỉ bản đã được in ấn.

Những Tin Tức Tốt Lành của đạo Tin Lành là Đức Chúa Jêsus Christ đã chịu chết vì tội lỗi của bạn. Ngài ao ước ban cho bạn sự sống đời đời, nếu bạn đặt đức tin nơi Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì Ngài là Cứu Chúa của chúng ta và đã chúc phước cho chúng ta với sự sống đời đời ở trong Ngài.

“Cơ đốc nhân không phải là những người nam người nữ nào đang hy vọng mình sẽ được cứu, mà là những người đã kinh nghiệm ơn cứu rỗi đó”.
– M. Lloyd-Jones

Lời Đức Chúa Trời: “Ta đã viết những điều nầy cho các con, hầu cho các con biết mình có sự sống đời đời, là kẻ nào tin đến danh Con Đức Chúa Trời” – I Giăng 5:13

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

Độc Giả Kinh Thánh

Độc Giả Kinh Thánh

“Những người nầy có ý hẳn hoi hơn người Tê-sa-lô-ni-ca, đều sẵn lòng chịu lấy đạo, ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng” – Công Vụ các Sứ Đồ 17:11

Một trong những nhà truyền đạo lỗi lạc nhất ở Anh quốc và Hoa kỳ là George Whitefield. Ông là một linh mục nói tiếng Anh đã giúp đỡ truyền bá phong trào Tỉnh Thức Vĩ Đại.
Bạn và là người ghi tiểu sử của Whitefield là Arnold Dallimore, đã khám phá ra sức mạnh giảng dạy của Whitefield có là từ cách nghiên cứu Kinh thánh của ông. Dallimore viết:
“Ông có mặt ở đó vào lúc 5 giờ sáng . . . . trên hai đầu gối mình với quyển Kinh thánh Anh ngữ, bản Tân Ước Hylạp và quyển chú giải Henry trải ra trước mặt ông. Ông đọc một phân đoạn tiếng Anh, tìm kiếm một số tri thức đầy đủ hơn trong đó khi ông nghiên cứu từng chữ và thì động từ trong tiếng Hylạp và rồi xem xét phần lý giải của Matthew Henry về phân đoạn ấy. Sau cùng, là phần thực hành đặc biệt mà ông đã tự mình phát triển: ấy là sự cầu thay cho từng dòng và từng chữ một trong cả Anh ngữ lẫn Hy văn cho tới khi phân đoạn, trong sứ điệp quan trọng của nó, đã trở thành một phần của chính linh hồn ông”.

Bạn có khát khao muốn nghiên cứu Kinh thánh không? Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa vì Lời của Ngài và vì đã cung ứng Kinh thánh cho chúng ta. Hãy đầu tư một thời gian cho hôm nay để nghiên cứu Lời của Ngài.

“Trong mọi tác phẩm văn học,
không có một tác phẩm nào đáng sánh với Kinh thánh”

– John Milton

Lời của Đức Chúa Trời: “Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chỉ dạy tôi con đường luật lệ Chúa, thì tôi sẽ giữ lấy cho đến cuối cùng. Xin hãy ban cho tôi sự thông sáng, thì tôi sẽ vâng theo luật pháp Chúa, ắt sẽ hết lòng gìn giữ lấy. Xin hãy khiến tôi đi trong đường điều răn Chúa, vì tôi lấy làm vui vẻ tại đó” – Thi thiên 119:33-35

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Nhu Cần Phải Ăn Năn

Nhu Cần Phải Ăn Năn

“Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn” – Công Vụ các Sứ Đồ 17:30

Trong bài giảng: “Bất cứ điều gì xảy ra đều nhắm vào sự ăn năn?” Mục sư David Wilkerson viết như sau:
“Khi tôi nhìn vào Hội thánh ngày nay, tôi tự hỏi: Có phải chúng ta, những nhà truyền đạo, cứ khăng khăng nhắm vào "sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời" như bằng chứng cho sự ăn năn thật không? Hay có phải chúng ta đang dẫn dắt đám dân đông không ăn năn bước vào sự bình an giả dối chăng? Có phải chúng ta đang dẫn dắt họ sai trái trong khi mọi sự Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi họ là chỉ nói: "Tôi tin nơi Chúa Jêsus không?"
Có phải chúng ta đã cắt ngắn đi sự thuyết phục đúng đắn về tội lỗi? Có phải chúng ta đã nhảy vào rồi hiến ơn cứu rỗi cho những người không thực sự ăn năn – những người không buồn rầu trước các sự quá phạm của họ, những người không nhìn thấy tình trạng phạm phép trong tội lỗi của họ, những người có thứ đức tin tìm kiếm, vì thế họ có thể che giấu mọi tư dục của họ ở đàng sau ơn ấy chăng?
Chúng ta thường nghe thấy những điều cường điệu kinh khủng về số người đến với Chúa Jêsus qua nhiều chức vụ khác nhau. Nhiều Cơ đốc nhân báo cáo số người được cứu khi họ đến rao giảng ở các nhà tù, trường học, những lần tập trung của bộ tộc. Họ nói: "Ai nấy đều dâng lòng mình cho Chúa Jêsus. Khi tôi giảng xong, hết thảy họ đều ùa lên phía trước để được cứu".
Không – đấy là một sự cường điệu rất bi thảm! Mọi thứ xảy ra quá bình thường, cái điều thực sự xảy ra ấy là ai nấy chỉ lặp lại một lời cầu nguyện. Họ chỉ đơn thuần thốt ra những câu mà người ta bảo họ phải nói – và một ít người trong số họ nắm bắt được những gì họ đang nói. Thế rồi phần lớn đều quay trở lại những lối cũ của họ!
Hạng người thể ấy chưa bao giờ kinh nghiệm được công tác sâu sắc của Đức Thánh Linh. Kết quả là, họ chưa hề ăn năn, chưa hề buồn rầu vì cớ tội lỗi của họ – và chưa bao giờ thực sự tin cả. Buồn thay, chúng ta đã hiến cho họ ơn mà chính mình Chúa Jêsus chẳng hiến cho – ơn cứu rỗi không có sự ăn năn!
Tôi tin Hội thánh chưa có cảm xúc bị thuyết phục nữa là. Hãy suy nghĩ về sự nầy xem – bạn khó mà nhìn thấy hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má của những người vừa được cứu nữa. Tất nhiên, tôi biết rõ nước mắt chẳng cứu được ai. Nhưng Đức Chúa Trời dựng nên mọi người chúng ta với các cảm xúc rất là thực. Và bất kỳ tội nhân nào bị địa ngục trở quấn lấy họ bị cảm động bởi Đức Thánh Linh tự nhiên cảm thấy một nổi buồn vời vợi về những cách thức mà người ấy đã làm buồn Chúa”.
Khi một người nhìn thấy mọi hậu quả của tội lỗi mình (nam hay nữ), người ấy chẳng thể làm chi khác hơn là buồn rầu và ăn năn. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa vì Sự Hy Sinh Thiêng Liêng của Ngài trên Thập Tự Giá. Hãy ăn năn về bất cứ tội lỗi nào và hãy đồng đi với Chúa Jêsus.

“Trong mọi hành động của con người, ăn năn là thiêng liêng nhất.
Lỗi lầm lớn lao nhất trong mọi lỗi lầm là chẳng tỉnh thức chi hết”.
– Thomas Carlyle

Lời của Đức Chúa Trời: “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự rỗi linh hồn; về sự đó người ta chẳng hề ăn năn, còn sự buồn rầu theo thế gian sanh ra sự chết” – II Côrinhtô 7:10

Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

Đến với kẻ bị mất

Đến với kẻ bị mất

“Ban đêm, Chúa phán cùng Phao-lô trong sự hiện thấy rằng: Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu; vì ta có nhiều người trong thành nầy. Phao-lô ở lại đó một năm sáu tháng, dạy đạo Đức Chúa Trời trong đám họ” – Công Vụ các Sứ Đồ 18:9-11

Tháng 2 năm 2011, các quan chức chính phủ Brazil bị sốc bởi những hình ảnh động trời. Một trong các nhóm dân tộc chưa tiếp xúc được của thế giới trong vùng rừng rậm Amazon đã biến mất.
Một trạm gác được dựng nên để bảo vệ bộ tộc và đất đai của nó đã bị “lục soát và hủy diệt” bởi nhiều người mang súng trường và đại liên, một lính canh còn sống sót trong cuộc phục kích kể lại.
Bộ tộc 200 người đã bị giết hay bị đưa ra khỏi nhà của họ bởi những tay buôn ma túy. Có khoảng 3.800 nhóm sắc tộc chưa tiếp xúc được trên thế giới, tương tự với bộ tộc mới bị diệt nầy.
"Sự kiện nầy là một sự nhắc nhớ khác về bản chất cấp bách mọi nổ lực truyền giáo của chúng ta" Tom Elliff nói, ông là Chủ tịch của Hội Truyền Giáo Quốc Tế cho Hệ Phái Báptít Nam Phương.
"Chúng ta phải đi ra với Tin Lành ngay bây giờ, đặc biệt đến với những bộ tộc chưa tiếp xúc được, chưa gặp gỡ được. Sự nhắc nhớ nhẹ nhàng của Chúa chúng ta rằng 'tối lại, thì không ai làm việc được' là một lời kêu gọi phải trung tín và một thời điểm khi “đồng lúa đã chín vàng sẵn cho mùa gặt".

Con người trên khắp thế giới đều cần đến Đức Chúa Jêsus Christ. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu thay cho những người nào chưa tin cậy Đấng Christ làm Cứu Chúa của họ.

“Truyền giảng đúng là tên ăn mày nầy nói cho gã ăn mày kia
biết chỗ tìm đặng bánh”

– D.T. Niles

Lời của Đức Chúa Trời: “Đức Chúa Jêsus đến gần, phán cùng môn đồ như vầy: Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta. Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế” – Mathiơ 28:18-20

Trở thành một người chuyên khuyên bảo

Trở thành
một người chuyên khuyên bảo


“Khi sự rối loạn yên rồi, Phao-lô vời các môn đồ đến, khuyên bảo xong, thì từ giã mà đi đến xứ Ma-xê-đoan. Người trải khắp trong miền nầy, dùng nhiều lời khuyên bảo các tín đồ; rồi tới nước Gờ-réc” – Công Vụ các Sứ Đồ 20:1-2

Vào mùa hè năm 1986, Scott Rigsby 18 tuổi đang ngồi ở băng sau của xe tải nhỏ ở miền quê Georgia. Thình lình xe tải bị chiếc xe 18 bánh đụng phải. Scott bị kẹt dưới cái rờ-moọc 3 tấn rồi lôi anh đi những 300 feet.
Lưng của anh đã chịu đốt ở cấp độ 3, chân phải của anh bị cắt đứt hẳn và chân trái của anh vẫn còn y nguyên.
Hơn một thập niên vô số lần đi bác sĩ và bịnh viện, 26 lần giải phẩu, thủ thuật cắt cụt lại, suy nhược, sợ hãi, và bất an, Scott đã trở thành một bịnh nhân chuyên nghiệp. Một trận chiến không tránh được với tình trạng nghiện thuốc nối theo sau, cũng như mất mát nhiều mối quan hệ và tin cậy.
Thế rồi vào Lễ Giáng Sinh 1998, Chúa khởi sự tỏ ra cho Scott thấy chương trình của Ngài và anh hứa “chạy” qua bất kỳ cánh cửa nào Đức Chúa Trời mở ra. Không bao lâu sau đó anh nhìn thấy một tạp chí ghi lại một người cụt chân đã hoàn tất giải vô địch thế giới Ford Ironman. Anh nghĩ: “Đây là những gì tôi muốn làm”.
Nhờ tình yêu thương, sự cầu nguyện và lời khuyên bảo, năm 2007, Scott đã trở thành người cụt chân đầu tiên bơi lội, chạy xe đạp, và tham dự giải vô địch thế giới 140.6-mile Ford Ironman ở Kona, đảo Hawaii.
Ngày nay Scott là một diễn giả chuyên khích lệ nhiều người khác phải vượt qua khu vực an nhàn của họ và tin cậy Chúa trong mọi sự.

Mọi người đều cần sự khuyên bảo trong đời nầy. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa Jêsus vì sự khuyên bảo bạn đã nhận lãnh từ người khác và tìm cách khuyên bảo ai đó hôm nay hãy bước theo Đấng Christ.

“Làm tôi ấp úng, tôi sẽ không tin bạn.
Cứ phê phán đi, tôi sẽ không ưa bạn đâu
Bất chấp tôi, tôi sẽ không tha thứ cho bạn
Còn khuyên bảo tôi, tôi sẽ không quên bạn”
– William Arthur Ward

Lời của Đức Chúa Trời: “Nhưng hằng ngày anh em hãy khuyên bảo lẫn nhau, đang khi còn gọi là "Ngày nay", hầu cho trong anh em không ai bị tội lỗi dỗ dành mà cứng lòng” – Hêbơrơ 3:13

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Bước Theo Đấng Christ Cho Đến Cuối Cùng

Bước Theo Đấng Christ Cho Đến Cuối Cùng

“Nhưng người trả lời rằng: Anh em làm chi mà khóc lóc cho nao lòng tôi? Vì phần tôi sẵn lòng chẳng những để bị trói thôi, lại cũng sẵn lòng vì danh Đức Chúa Jêsus chịu chết tại thành Giê-ru-sa-lem nữa” – Công Vụ các Sứ Đồ 21:13

Một trong những cấp lãnh đạo đầu tiên của Công Cuộc Cải Chánh là John Hus. Năm 1415, vị linh mục người Czech bị kết án phải thiêu sống trên giàn hỏa vì các tín điều “dị giáo” của ông.
Khi người ta châm ngọn lửa, một người đứng gần đó đã ghi lại những giây phút sau cùng của ông trên đất như sau: “Huss bắt đầu hát lớn tiếng: Hỡi Jêsus, là Con Vua David, xin thương xót lấy tôi".
Khi ông bắt đầu nói như thế lần thứ ba, ngọn gió thổi bùng ngọn lửa sém lên mặt làm cho ông phải ngạt thở.
Người ta nghe thấy gì từ ngọn lửa sém ấy? "Vinh hiển cho Đức Chúa Trời trên cao, bình an dưới thế, ân trạch cho loài người". Đây là bài ca mà các thiên sứ đã hát ở bên trên những cánh đồng cỏ của thành Bếtlêhem. Và câu nầy: "Chúng tôi ngợi khen Ngài, chúng tôi chúc phước cho Ngài, chúng tôi thờ lạy Ngài, chúng tôi dâng lời cảm tạ Ngài vì sự vinh hiển cả thể của Ngài". Đây là Bài Tụng Ca theo điệu lên cao dần. Khói làm cho ông không còn nhìn thấy gì nữa, các ngọn lửa đang bao chụp lấy đầu ông. Tuy nhiên, giọng nói cứ tiếp tục: "Đấng cất đi tội lỗi của thế gian, xin thương xót lấy tôi". Các ngọn lửa quấn lấy ông, đầu ông gục xuống ngực. Huss đã trút linh hồn.

Đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa Jêsus Christ phải là đức tin vô điều kiện. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì có những người trung tín bước theo Đấng Christ cho đến cuối cùng. Hãy cầu thay cho những người khắp thế giới, họ đang đối diện với các tình huống đe dọa mạng sống vì cớ đức tin của họ nơi Đức Chúa Jêsus Christ.

“Ngươi có thể giết chúng ta, song ngươi không thể làm tổn thương chúng ta”
– Justin Martyr

Lời của Đức Chúa Trời: “Vì Đấng Christ là sự sống của tôi, và sự chết là điều ích lợi cho tôi vậy” – Philíp 1:21

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Lương Tâm Tốt

Lương Tâm Tốt
“Phao-lô mắt chăm chỉ trên tòa công luận, nói rằng: Hỡi các anh em, trước mặt Đức Chúa Trời, tôi đã ăn ở trọn lương tâm tử tế cho đến ngày nay” – Công Vụ các Sứ Đồ 23:1
Vào tháng 2 năm 2011, tay đấu vật trường Iowa là Joel Northrup phải đưa ra một quyết định. Anh sẽ thi đấu với một đối thủ nữ hay mất quyền thi đấu và cơ hội của anh để chiếm lấy tước hiệu đấu vật của tiểu bang.
Joel là con trai của một vị Mục sư và là đối thủ tước hiệu tiểu bang với thành tích 35-4. Anh ghép đôi với đấu sĩ Cassy Herkelman trong một trận đấu loại trước đây. Cassy, cùng với Megan Black, là hai cô gái đầu tiên xứng với vòng thi đấu cá nhân của bang Iowa.
Joel đã viết trong một bài mới đây: "Là vấn đề của lương tâm và của đức tin tôi, tôi không tin rằng một nam đấu với một nữ là thích đáng trong trận đấu nầy". Anh nói tiếp: “Tôi rất tôn trọng Cassy và Megan cùng mọi thành tựu của họ. Tuy nhiên, đô vật là môn thể thao chiến đấu và có lúc nó rất là bạo lực. ... Cái điều đáng tiếc là tôi bị đặt vào một tình huống chưa từng có trong hầu hết các bộ môn thể thao ở trường đại học tại bang Iowa". Joel mất quyền thi đấu.
Trong mọi sự chúng ta làm, chúng ta cần phải tôn cao Chúa và giữ lấy một lương tâm tốt. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra với Chúa bất kỳ tội lỗi nào và hãy tìm cách bước đi gần gũi Ngài và phải có một lương tâm tốt.

“Một lương tâm tốt là cung điện của Đấng Christ;
đền thờ của Đức Thánh Linh;
địa đàng của sự vui thích;
ngày sa-bát quan trọng của các thánh đồ”
- Augustine

Lời của Đức Chúa Trời: “Hãy cầu nguyện cho chúng tôi, vì chúng tôi biết mình chắc có lương tâm tốt, muốn ăn ở trọn lành trong mọi sự” – Hêbơrơ 13:18

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Sẽ Có Sự Sống Lại

Sẽ Có Sự Sống Lại

“và tôi có sự trông cậy nầy nơi Đức Chúa Trời, như chính họ cũng có vậy, tức là sẽ có sự sống lại của người công bình và không công bình” – Công Vụ các Sứ Đồ 24:15

Vào tháng Bảy năm 1969, một chiếc máy bay riêng cất cánh từ phi trường Burbank, California. Trên máy bay là hai viên phi công và Dale Black 19 tuổi. Không lâu sau khi cất cánh, máy của phi cơ bắt đầu trục trặc. Đâm sầm vào một cao ốc ngay trước đường băng. Hai viên phi công chết liền khi ấy, song Dale còn sống một cách lạ lùng. Anh lờn vờn giữa sống và chết trong ba ngày, và anh có một kinh nghiệm về thiên đàng rất ngoạn mục. Chống cự lại với mọi thứ và những vết thương khó vượt qua được, Dale đã hồi phục từ các thương tích đó và sau nhiều năm vật lý trị liệu đã trở thành một viên phi công chuyên nghiệp, một huấn luyện viên dạy lái máy bay, và một chuyên gia về máy bay phản lực. Đức tin của anh tấn tới và trở thành một giáo sư Kinh thánh, nhà truyền đạo, và là phi công giáo sĩ tình nguyện trong hơn 30 quốc gia.
Trong quyển sách “Bay đến thiên đàng” do anh viết, Dale mô tả những gì anh trông thấy trong ba ngày anh lờn vờn sống chết đó. Anh đã nhìn thấy một thành xinh đẹp ở trên trời, cũng như những người đã quá cố họ đầy dẫy vui mừng trên thiên đàng. Anh tóm tắt cái nhìn thoáng qua của mình về thiên đàng: “Thành ấy đẹp xinh trổi hơn điều mình tin. Và thành ấy phước hạnh trổi hơn điều mình tin. Tôi chưa hề cảm thấy sự bình an phủ lút như thế”.

Đức Chúa Jêsus Christ đã chịu chết và sống lại ra khỏi mồ mả. Ngài đã chịu thế để chúng ta nhìn biết rằng có sự sống đời đời ở trong Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì sự sống lại của Ngài và vì lời hứa rằng chúng ta cũng sẽ có sự sống lại nữa.

“Sự sống lại của Ngài không những là đối tượng của đức tin chúng ta,
mà còn là tấm gương cho hy vọng của chúng ta nữa”
- Thomas Adams

Lời của Đức Chúa Trời: “cho đến nỗi tôi được biết Ngài, và quyền phép sự sống lại của Ngài, và sự thông công thương khó của Ngài, làm cho tôi nên giống như Ngài trong sự chết Ngài, mong cho tôi được đến sự sống lại từ trong kẻ chết” – Philíp 3:10-11

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Sống Thật Can Đảm

Sống Thật Can Đảm
“Vậy, hỡi các ông, hãy vững lòng, vì ta có lòng tin cậy Đức Chúa Trời rằng sẽ xảy ra như lời Ngài đã phán vậy” – Công Vụ các Sứ Đồ 27:25

Vào ngày 2 tháng 7 năm 1987, Ray E. Blankenship, 36 tuổi, ở Andover, bang Ohio đang chuẩn bị dùng điểm tâm. Khi nhìn ra cửa sổ, ông nhìn thấy một bé gái đang chạy dọc theo hệ thống thoát nước bên cạnh nhà ông ở Andover, Ohio. Ray biết rõ ở phần hạ nguồn kia, hệ thống thoát nước biến mất với tiếng gầm dưới con đường và rồi trút hết vào cống chính. Ông lao ra cửa rồi chạy dọc theo mương, tìm cách chặn đầu đứa bé đang quờ quạng kia. Thế rồi ông lao mình vào chỗ nước sâu. Ray nổi lên và có thể nắm lấy cánh tay của đứa trẻ. Họ hụp lên gụp xuống. Trong vòng khoảng ba feet với tới ống cống, bàn tay của Ray cảm thấy có cái gì đó – có lẽ là một hòn đá –nhô ra từ một bên bờ. Ông tuyệt vọng bám lấy, nhưng sức mạnh của nước chảy xiết tìm cách tách rời đứa bé ra khỏi ông. Ông nghĩ: "Nếu mình có thể neo chặt lấy cho tới chừng sự cứu giúp đến". Ông đã làm tốt hơn thế nữa. Vào thời điểm nhân viên cứu hộ đến, Ray đã kéo đứa bé gái ấy đến chỗ an toàn. Cả hai: Ray và cô bé gái 2 tuổi đều được săn sóc tận tình. Ray Blankenship được trao huy chương bạc cứu sinh của cơ quan cảnh sát đường biển. Phần thưởng rất xứng đáng, vì con người vô kỷ nầy đã liều mạng sống mình còn lớn lao hơn hầu hết mọi người nhìn biết. Ray không thể bơi lội được.

Chúa mong muốn chúng ta sống bởi đức tin nơi Ngài và sống thật can đảm. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa vì Ngài đáng tin cậy và hãy sống đời sống của bạn thật dạn dĩ cho Ngài.

"Chúa Jêsus hứa với các môn đồ Ngài ba việc –
ấy là họ sẽ sống hoàn toàn không sợ hãi, được phước và thường xuyên gặp rắc rối"
- G.K. Chesterton

Lời của Đức Chúa Trời: “Hãy vững lòng bền chí; chớ sợ chi và chớ kinh khủng trước mặt các dân đó; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đi cùng ngươi; Ngài chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu” – Phục truyền luật lệ ký 31:6

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

Một Hồi Tưởng

MỘT HỒI TƯỞNG

“Nói như vậy rồi, người bèn lấy bánh, đứng trước mặt mọi người, tạ ơn Đức Chúa Trời rồi, thì bẻ ra và ăn” – Công Vụ các Sứ Đồ 27:35

Vào năm 1927, Mục sư người Nga hệ phái Luther tên là Adam Kuortti bắt đầu quản nhiệm giáo xứ Lempaala nói tiếng Phần lan ở Ingria, nằm ở khu vực biên giới gần Phần lan, nhưng vẫn còn nằm bên trong nước Nga. Ông thường băng qua biên giới vào xứ Phần lan để phục vụ cho nhiều người khác nữa. Sự ngờ vực phát sinh bởi những người Cộng sản Nga và đến tháng Hai năm 1930, Mục sư Kuortti bị kết án 10 năm tù vì làm điệp viên.
Nhiều tù phạm ở đây là Cơ đốc nhân và một trong những tín đồ Phần lan đã nhận được một gói quà từ gia đình, một ít bánh và vài quả táo. Việc đầu tiên ông nghĩ đến, ấy là gói quà ấy sẽ được sử dụng khả thi cho việc tổ chức Tiệc Thánh. Ông đề nghị điều nầy với Mục sư Kuortti. Mục sư nghĩ khó mà thực hiện được. Người nầy nói: "Lính canh nhất định sẽ can thiệp. Nhưng mọi sự đã được sắp xếp rồi”. "Tôi đã ép nát trái táo thành nước trong cái chén và lớp vỏ sẽ được dùng làm bánh thông công. Chúng ta sẽ dự Tiệc Thánh ở trong góc phòng, em tôi và tôi có chỗ của mình ở đó, nếu như người Nga nhìn thấy, họ sẽ nghĩ là chúng ta đang uống trà".
Mục sư Kuortti nhớ lại: "Tôi sung sướng nhận lời đề nghị đó. Sau khi nhắc lại Kinh thánh, tôi chúc phước cho bánh và nước ép trái táo kia, và chúng tôi đã dự Tiệc Thánh của Chúa. Bàn thờ chỉ là một tấm ván bẩn thỉu, và vị Mục sư, cũng như bầy chiên của ông, đã ở trong chỗ rách rưới, tơi tả, tuy nhiên chúng tôi đã nhận biết sự hiện diện của Đấng Christ".

Bất luận là hoàn cảnh nào, Đấng Christ truyền cho chúng ta phải nhớ đến sự hy sinh của Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì Tiệc Thánh và hãy tự hào khi dự phần trong Tiệc Thánh ấy.

“Bữa ăn nầy (Tiệc Thánh) chỉ dành cho hạng tội nhân mà thôi”
– David Watson

Lời của Đức Chúa Trời: “Đoạn Ngài lấy bảy cái bánh và cá; tạ ơn rồi, bẻ bánh ra đưa cho môn đồ, môn đồ phân phát cho dân chúng” – Mathiơ 15:36

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Cần Tấm Lòng Tin Kính

Cần Tấm Lòng Dịu Dàng
“Bởi chưng họ không đồng ý với nhau và ra về, nên Phao-lô chỉ nói thêm một lời nầy: Đức Thánh Linh đã phán phải lắm, khi Ngài dùng đấng tiên tri Ê-sai mà phán cùng tổ phụ các ngươi rằng: Hãy đến nơi dân nầy và nói rằng: Các ngươi lấy lỗ tai nghe mà chẳng hiểu chi; Lấy mắt xem mà không thấy gì. Vì lòng dân nầy đã nặng nề; Họ bịt lỗ tai, Nhắm mắt lại, E rằng mắt mình tự thấy, Tai mình tự nghe, Lòng mình tự hiểu, Và họ trở lại Mà ta chữa cho lành được chăng” – Công Vụ các Sứ Đồ 28:25-27

Vào năm 1975, Jack deJarnette đã gánh chịu lần đột quỵ tim đầu tiên ở tuổi 32. Năm 1997, anh đã có một cuộc ghép tim. Jack là một Mục sư Hội thánh United Methodist ở Pensacola, bang Florida. Trong 10 năm sau cuộc ghép tim đó, Jack đã dâng lời cảm tạ Đức Chúa Trời mỗi ngày trong cuộc sống. Anh cũng bắt đầu chịu khổ vì các nan đề về thận nữa, điều nầy khiến anh phải chịu phẩu thuật ghép thận.
Jack chia sẻ câu chuyện của mình: “Tôi là Mục sư của Hội thánh lớn Methodist mà vợ tôi và tôi đã sáng lập cách đây 20 năm, vì vậy tôi có nhiều sự quen biết. Hai mươi mốt người chịu hiến thận cho tôi như của dâng sống vậy. Không một người nào trải qua phần xét nghiệm và chúng tôi quyết định rằng tôi sẽ không nhận một quả thận như một của dâng sống đâu”.
Jack nói tiếp: “Khi ấy một phép lạ đã xảy ra. Một người sống vô gia cư đến nhà thờ tìm việc làm. Một công việc bán thời gian được sắp xếp và khi ông ta hay được về nhu cần của tôi về thận, ông ấy nói: Đấy là lý do tại sao Đức Chúa Trời sai tôi đến đây, tôi có quả thận của người ấy. Việc khó tin, ấy là người nầy là một tay nghiện ma túy và nghiện rượu vừa được phục hồi. Ông ta đã ở tù 9 năm trời và một vài thời hạn khác nữa trong ngục. Chúng tôi nghĩ chẳng có cách gì khả thi cho quả thận của ông ta sẽ thích hợp. Phép lạ – quả thận nầy là một sự xứng hợp trọn vẹn và vào ngày 26 tháng 10 năm 2009, tôi được phước tiếp nhận một quả thận hợp chức năng. Sự phục hồi của tôi thật yên ổn và tôi đã hoạt động mạnh khỏe trở lại.
Một lần nữa, tôi rất biết ơn các vị bác sĩ và ban điều dưỡng ở UAB, vợ tôi là người lấy làm lạ đứng bên cạnh tôi như một chiến binh có lòng lo lắng và khẩn nguyện trong suốt khoảng thời gian ấy, Allen Leftridge vì sự hiến thận của ông và với Đức Chúa Trời giàu ơn của tôi vì tiếp tục kéo dài mạng sống của tôi”.

Chúa ao ước rằng chúng ta có một tấm lòng dịu dàng đối với Ngài và đối với nhiều người khác nữa. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra bất kỳ tội lỗi và sự chai lì nào trong tấm lòng của bạn với Chúa Jêsus và hãy tìm kiếm Ngài và sự nhơn đức của nhiều người khác trong mọi sự bạn bắt tay làm.

“Nhà tù tệ lậu nhất sẽ là một tấm lòng chuyên đóng kín”
– Giáo Hoàng John Paul II

Lời của Đức Chúa Trời: “Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! vì các ngươi nộp một phần mười bạc hà, hồi hương, và rau cần, mà bỏ điều hệ trọng hơn hết trong luật pháp, là sự công bình, thương xót và trung tín; đó là những điều các ngươi phải làm, mà cũng không nên bỏ sót những điều kia” – Mathiơ 23:23

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Đức Chúa Trời Đáp Lời Cầu Nguyện

Đức Chúa Trời Đáp Lời Cầu Nguyện

“Đang trong năm, An-ne thọ thai và sanh một con trai, đặt tên là Sa-mu-ên, mà nói rằng: Tôi đã cầu xin nó nơi Đức Giê-hô-va” – I Samunên 1:20

Mùa thu năm 1858, cấp lãnh đạo từ Giáo hội Methodist Episcopal nhóm lại ở Indiana thường kỳ hàng năm của họ. Thomas Bowman ghi lại rằng hội nghị nhận được bức điện tín nói rằng Giám Mục Matthew Simpson của Pittsburgh sắp qua đời. Simpson vừa mới trở về từ chuyến tham quan hải ngoại đến Đất Thánh, Aicập, Hylạp và Thổ Nhĩ Kỳ. Ông trở bịnh nặng sau đó.
Cả hội chúng quì gối xuống và cầu thay cho Matthew Simpson. Thomas Bowman ghi lại như sau:
“Ấn tượng chiếm hữu lấy tôi thật không thể tả được, Giám mục Simpson sẽ không chết. Tôi đứng dậy từ hai đầu gối của mình hoàn toàn yên lặng. Tôi nói:
"Giám mục Simpson sẽ chẳng chết đâu. Tại sao ông nghĩ vậy? Vì tôi đã có một ấn tượng không thể tả được trong lý trí tôi trong suốt buổi cầu nguyện".
Người kia nói: "Tôi cũng có chính ấn tượng ấy".
Chúng tôi chuyển điều nầy từ hàng ghế nầy sang hàng ghế khác, cho tới chừng chúng tôi thấy rằng một số rất đông hội chúng đều có cùng ấn tượng đó”.
Thomas Bowman ghi lại chính xác thời gian khi ông cảm thấy ấn tượng kia. Nhiều tháng về sau, Bowman gặp Simpson rồi hay được rằng vị y sĩ đã nói cho vợ của Simpson biết cái chết sẽ xảy đến ngay cho chồng bà và ông ta chẳng có việc gì phải lo làm nữa.
Một giờ đồng hồ sau, vị bác sĩ ra về và Simpson được “hồi phục nhanh chóng” vị bác sĩ cho biết như thế. “Một sự thay đổi đã diễn ra trong căn bịnh trong vòng giờ đồng hồ sau cùng trổi hơn bất cứ căn bịnh nào mà tôi đã từng nhìn thấy; cơn khủng hoảng đã qua, rồi vị giám mục được khỏe lại".
Sự thay đổi đã diễn ra vào thời điểm giáo hội nghị đang cầu thay cho Matthew Simpson.

Cha chúng ta ở trên trời mong mỏi nghe thấy những lời cầu nguyện của tấm lòng chúng ta và trả lời chúng. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và đáp lời cầu nguyện của chúng ta.

“Khi tôi thôi không cầu nguyện nữa,
những sự trùng hợp thôi không xảy ra nữa”

– William Temple

Lời của Đức Chúa Trời: “Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, xin hãy xem xét, nhậm lời tôi, Và làm cho mắt tôi được sáng, kẻo tôi phải ngủ chết chăng. Kẻ thù nghịch nói rằng: Ta đã thắng hơn nó, và kẻ cừu địch mừng rỡ khi tôi xiêu tó. Nhưng tôi đã tin cậy nơi sự nhân từ Chúa; Lòng tôi khoái lạc về sự cứu rỗi của Chúa” – Thi thiên 13:3-5

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

Hãy Tránh Mọi Điều Ác

Hãy Tránh Mọi Điều Ác

“Hai con trai của Hê-li là người gian tà, chẳng nhận biết Đức Giê-hô-va” – I Samuên 2:12
Tháng 5 năm 2005, Abraham Kennard bị kết án về tội lừa đảo 9 triệu USD từ 1.600 nhà thờ và các tổ chức phi lợi nhuận trên khắp cả nước. Ông bị kết án tới 17, 5 năm tù và buộc phải trả 7, 9 triệu USD bồi thường cho các nạn nhân và 598.000 USD cho Cơ quan Internal Revenue.
Ông bị kết án gian lận từ thư điện tử, rửa tiền, và âm mưu rửa tiền và trốn thuế thu nhập.
Sự việc bắt đầu khi Kennard sử dụng công ty của ông, Công ty Đầu tư Mạng Quốc Tế, như một phương tiện để lấy tiền từ các nhà thờ trong 41 tiểu bang giữa tháng 5 năm 2001 và tháng 10 năm 2002.
Kennard và gia đình ông đã sống một đời sống cao cấp, họ mua du thuyền và hơn một tá xe hơi, kể cả loại Cadillacs và Mercedes-Benzes, bên công tố cho biết.
Jannie Trammel, em của Kennard than phiền, cô nói: "Vì cớ mối quan hệ của tôi với anh ấy, tôi không nhìn thấy mấy lá cờ đỏ kia. Chẳng có thắc mắc gì hết khi người ta bị lừa".
Chúng ta cần phải tính sổ với người khác và với Chúa, rồi trong mọi sự hãy lẫn tránh điều ác. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra bất kỳ tội lỗi nào với Chúa Jêsus và tìm kiếm ý chỉ Ngài trong mọi đường lối của bạn.

“Nơi tâm điểm của câu chuyện, thập tự giá của Đấng Christ đứng sừng sửng,
tại đó điều ác đã làm ra điều tệ hại nhất và đã gặp gỡ đối thủ của nó”

– John W. Wenham

Lời của Đức Chúa Trời: “Lòng yêu thương phải cho thành thật. Hãy gớm sự dữ mà mến sự lành” – Rôma 12:9

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Lắng Nghe Chúa

Lắng Nghe Chúa

“Người nói cùng Sa-mu-ên rằng: Hãy đi ngủ đi, và nếu có ai gọi con, con hãy nói: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy phán, kẻ tôi tớ Ngài đang nghe! Vậy, Sa-mu-ên đi nằm tại chỗ mình. Đức Giê-hô-va đến đứng tại đó, gọi như các lần trước: Hỡi Sa-mu-ên! hỡi Sa-mu-ên! Sa-mu-ên thưa: Xin hãy phán, kẻ tôi tớ Ngài đang nghe!” – I Samuên 3:9-10

Vào ngày 19 tháng 6 năm 2011, Cụ Robert Valderzak 75 tuổi, ở Washington D.C. không còn nghe thấy được nữa. Ông bị ngã rồi bị nứt nơi sọ dẫn đến chỗ không còn nghe thấy được nữa.
Bác sĩ trưởng của bịnh viện VA cho biết: “Ông cụ không còn nghe như bình thường được nữa, do chất lỏng ở giữa lỗ tai gây ra, cũng như thiệt hại về mặt thần kinh".
Robert, ông cụ đang đánh trận với chứng ung thư, là cựu chiến binh của các cuộc chiến tranh ở Hàn quốc và Việt nam.
Thế rồi vào ngày 23 tháng 8 năm 2011, một trận động đất với cường độ 5.8 đã đánh vào bờ biển phía Đông của Hoa kỳ. Con gái và ba người con trai của Robert đến thăm ông tại bịnh viện khi trận động đất nổ ra.
Robert nói: “Nó làm cho tôi khiếp đảm – rớt ra khỏi giường. Nhưng sau khi nó dừng lại. Và con trai tôi nóichuyện với tôi, và tôi có thể nghe thấy giọng nói của nó".
Các xét nghiệm đã khẳng định sự cải thiện về tai nghe của Robert. Nhưng các vị bác sĩ nghĩ họ có một cách giải thích theo y học về "phép lạ".
Bác sĩ Ross Fletcher tin rằng: "Một sự kết hợp thuốc men ông đang sử dụng và bản thân trận động đất khiến cho ông bị mất đi thứ chất lỏng kia và tìm lại được sự nghe cho mình".
Robert có một suy nghĩ khác: “Tại sao việc ấy lại xảy ra vào thời điểm đó, với cả gia đình tôi có mặt đủ hết? Đã có cái chạm của Đức Chúa Trời ở nơi đó. Đối với tôi, đây là một phép lạ, một ơn phước đến từ Đức Chúa Trời trên cao kia. Không thể có một ngày nào tốt hơn”.
Chúa tiếp tục phán với chúng ta qua Lời của Ngài, là Kinh thánh. Nhưng, có phải chúng ta đang lắng nghe không? Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa Jêsus vì trong cái thế giới ồn ào nầy, chúng ta vẫn có thể nghe được lời lẽ của Cứu Chúa chúng ta.

“Bạn càng đến gần Đấng Chăn Chiên, tiếng của Ngài càng nghe thấy lớn giọng hơn”
– Nate Barbour

Lời của Đức Chúa Trời: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta” – Giăng 10:27

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Con Đường Lành Và Ngay

Con Đường Lành Và Ngay

“Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay” – I Samuên 12:23

Vào năm 1991, Thom Miller đã đâm một người rồi bị kết án ở tù tại trại cải tạo bang Ohio ở Mansfield. Trong khi ở tù, anh đã lấy cắp một quyển Kinh thánh.
Anh nói: "Tôi không biết tại sao mình lại làm thế, tôi không phải là một Cơ đốc nhân, nhưng tôi đã đọc hết cả sách".
Đạo lý làm thay đổi cuộc sống và Thom đã dâng đời sống mình cho Đấng Christ.
Thom nói: "Nhưng dẫu thế, tôi không muốn mình trở thành một vị Mục sư. Tôi chỉ muốn trở thành một người nhơn đức mà thôi. Tôi muốn cho mẹ tôi thấy tôi đã trở nên hiền lành là dường nào, và tôi muốn mình trở thành một người cha tốt cho con cái của tôi".
Thom bắt đầu hướng dẫn nhiều người khác đến với Chúa trong khi anh hãy còn ở trong tù. Anh trở thành một người tù gương mẫu và hiển nhiên đã được tha.
Đến năm 1999, sau khi được tha ra khỏi tù, anh không thể tìm được việc làm. Nhưng anh có thể chia sẻ những tin tức tốt lành nói tới Đấng Christ.
Ngày nay, Thom và vợ anh là Julia đang phục vụ cho hàng ngàn tù phạm trên khắp cả xứ.
Kinh thánh có thể dạy chúng ta con đường lành và ngay. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa vì Kinh thánh và sự dạy dỗ để chúng ta trở nên ngày càng giống như Chúa Jêsus hơn.

“Từng lời của Kinh thánh đang reo lên với Đấng Christ”
- Martin Luther

Lời của Đức Chúa Trời: “Hãy tránh điều dữ, và làm điều lành, thì sẽ được ở đời đời” – Thi thiên 37:27

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

Đòi Hỏi Sự Vâng Lời

Đòi Hỏi Sự Vâng Lời

“Sa-mu-ên nói: Đức Giê-hô-va há đẹp lòng của lễ thiêu và của lễ thù ân bằng sự vâng theo lời phán của Ngài ư? Vả, sự vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực” – I Samuên 15:22

Vào ngày 11 tháng 3 năm 2011, một trận động đất có độ lớn 8,9 đã đánh vào Nhật bản. Thủ tướng Nhật Naoto Kan nói: "Trong 65 năm sau khi kết thúc Đệ II Thế Chiến, đây là cơn khủng hoảng gay go và trầm trọng nhất cho nước Nhật”. Đã có 15.760 người chết, 5.927 người bị thương, và 4.282 người mất tích. Cũng có hơn 125.000 tòa nhà bị thiệt hại hay bị hủy diệt, kể cả thiệt hại cho ba lò phản ứng ở Nhà Máy Điện Nguyên Tử Fukushima.
Mục sư Isaac Saoshiro của Tổng Hội Truyền Giáo Immanuel tại Nhật bản, đã viết trong một e-mail gửi cho các quan chức giáo hội Wesley: “Chúng tôi nhận lấy tai họa kinh khủng nầy như một lời cảnh cáo cho xứ sở của chúng tôi. Chúng tôi cần phải tự hạ mình xuống trước mặt Đấng Tạo Hóa và thực hiện một sự đầu phục mới mẻ vâng theo Ngài”.
Mục sư Saoshiro kết luận: “Hãy cầu nguyện để toàn bộ xứ sở của chúng tôi sẽ xây về Chúa qua thảm họa nầy”.
Chúa kêu gọi chúng ta phải bước theo Ngài và vâng theo Ngài. Có bất kỳ lãnh vực nào trong đời sống của bạn mà ở đó bạn không bước theo Chúa không? Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy xưng ra bất kỳ tội lỗi nào trong đời sống của bạn và tìm cách hết lòng bước theo Chúa Jêsus.

“Vâng lời là một phần tôn kính mà chúng ta mắc nợ đối với Đức Chúa Trời”
– Thomas Watson

Lời của Đức Chúa Trời: “Ta sẽ đem vật gì chầu trước mặt Đức Giê-hô-va và quì lạy trước mặt Đức Chúa Trời rất cao? Ta sẽ đến trước mặt Ngài với những của lễ thiêu và với những bò con giáp niên sao? Đức Giê-hô-va há có thích những hàng ngàn chiên đực hay là hàng vạn sông dầu sao? Ta há nên dâng con đầu lòng của ta vì sự phạm pháp ta, và trái của thân thể ta vì tội lỗi linh hồn ta sao? Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?” – Michê 6:6-8

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Đức Chúa Trời Nhìn Xem Tấm Lòng

Đức Chúa Trời Nhìn Xem Tấm Lòng

“Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng; Chớ xem về bộ dạng và hình vóc cao lớn của nó, vì ta đã bỏ nó. Đức Giê-hô-va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng” – I Samuên 16:7

Với 5 feet 7 inches chiều cao, hầu hết mọi người đều không công nhận David Eckstein là cầu thủ bóng chày. Anh bị rút ra khỏi trường trường trung học và không nhận được học bổng của trường. Anh vào đội bóng của trường đại học Florida chỉ sau khi một người khác chuyên chặn bóng trong sân bị chuyển đến một trường khác và các huấn luyện viên để ý thấy một gã nhỏ thó đã để ra nhiều giờ cải thiện cú đập trong sân tập. Thế nhưng vào năm 2006, David đến với Giải Thế Giới với đội St. Louis Cardinals và anh được xem là cầu thủ sáng giá nhất. Eckstein khi 31 tuổi đã giải thích sự thành công của anh:
“Tôi không to lớn những các cầu thủ khác, vì vậy tôi luôn luôn biết rõ là tôi phải thực sự chịu khó tập luyện. Nhưng dẫu như thế, tôi không thể làm chi được nếu không có Đức Chúa Trời. Thực vậy, tất cả là Ngài. Hãy để cho Ngài nắm lấy quyền điều khiển. Nếu tôi đi từ 0 đến 4, tôi cứ giữ lấy việc chịu khó tập luyện và cầu nguyện. Tôi không lo gì hết vì tôi biết sự cầu nguyện sẽ làm thay đổi mọi sự. . . .Đức tin của tôi nơi Chúa Jêsus là mọi sự cho tôi. Bạn phải hiểu rằng Ngài đang vận hành theo cách của Ngài. Tôi làm mọi sự khả thi để sửa soạn, và rồi để cho Ngài tác động”.
Đến năm 2006, David đưa ra quyển tự truyện thiếu nhi rất hay của anh có đề tựa là “Có Tấm Lòng” khích lệ thiếu nhi phải trở nên mọi sự mà Chúa muốn chúng phải trở nên và dâng trọn tấm lòng của chúng cho Ngài.

Chúa tiếp tục tìm kiếm những người nam người nữ, con trai và con gái nào có một tấm lòng dành cho Ngài. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng cho Chúa Jêsus tấm lòng của bạn và trọn vẹn phục vụ Ngài.

“Nguyện tấm lòng của bạn bay vút cao lên như nó muốn.
Hãy từ chối đừng trụ ở mức trung bình”
– A.W. Tozer

Lời của Đức Chúa Trời: “thì xin Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự, dủ nghe, và tha thứ cho, đối đãi, báo ứng mỗi người tùy theo công việc họ, vì Chúa thông biết lòng của họ (thật chỉ một mình Chúa biết lòng của con cái loài người)” – I Các Vua 8:39.

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Chớ Ngã Lòng

Chớ Ngã Lòng

“Đa-vít thưa với Sau-lơ rằng: Xin chớ ai ngã lòng vì cớ người Phi-li-tin kia! Kẻ tôi tớ vua sẽ đi đấu địch cùng hắn” – I Samuên 17:32.
Vào ngày tháng 8 năm 2009, Tressel Hawkins, Curtis Hall, và James Phillips đi câu cá ở Vịnh Mexico. Chuyến đi suốt cả đêm buộc họ phải dong buồm trên thuyền gỗ của James. Nhưng đêm đó chiếc thuyền bị đầy nước và chìm. Ba người phải qua đêm thứ tám trên bè cứu hộ.
Sau khi tìm kiếm trong năm ngày, đội Bảo Vệ Bờ Biển đã thôi không còn tìm kiếm những người mất tích nữa.
Mấy người đi câu cá đã hạn chế kẹo cao su, bánh quy, bia và khoai tây chiên, và sử dụng vòi để hút nước sạch ra khỏi thùng chứa trên thuyền.
Một tàu đánh cá sau cùng đã cứu được họ cách Vịnh khoảng 180 dặm.
Tressel nói: “Trên cơ sở từng ngày một ai nấy đều có sự suy sụp riêng của mình. Quyền phép của sự cầu nguyện khiến chúng tôi cảm thấy … chúng tôi chắc sẽ qua khỏi sự cố nầy, nhưng chúng tôi không biết mình sẽ chịu đựng việc nầy được bao lâu”.
Trong những giây phút tăm tối nhất, Cha chúng ta ở trên trời sẽ nghe lời cầu nguyện. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa ban cho lòng can đảm khi bạn đối diện với những tình huống khó khăn.

“Can đảm: Đức tính đáng yêu –
là chiếc xương sườn của chính mình Đức Chúa Trời
mà Ngài đã ban xuống cho con cái Ngài”

– James M. Barrie

Lời của Đức Chúa Trời: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” – Philíp 4:6-7

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Khóc Than Nổi Mất Mát Của Người Khác

Khóc Than Nổi Mất Mát
Của Người Khác

“Đa-vít bèn xé quần áo mình; hết thảy những người đi theo cũng đều làm như vậy. Kế ấy, chúng để tang, khóc lóc, và nhịn đói cho đến chiều tối vì Sau-lơ, vì Giô-na-than, con trai người, vì dân sự của Đức Giê-hô-va, và vì nhà Y-sơ-ra-ên, bởi chúng đã bị gươm ngã chết” – II Samuên 1:11-12
Năm 2003, ban nhạc Cơ đốc MercyMe hoàn tất chuyến lưu diễn khi một người bạn của người dẫn chương trình Bart Millard đã gánh chịu nổi mất mát hai đứa con sanh đôi mà cô đã mang thai trong 5 tháng. Vì cô ở xa nhà rất lâu khi mang thai, giải cứu mấy đứa bé là điều cần thiết. Bart nhớ lại: “Đấy là một sự tàn phá”. Ở đám tang, Bart hát bài “I Can Only Imagine” [Tôi chỉ có thể hình dung thôi], một bài được cảm thúc bởi cái chết của cha ruột anh đã được hát lên ở nhiều đám tang kể từ khi bài hát được phát hành.
Cảm động bởi tang lễ, Bart đã viết đoản khúc trở thành giai điệu cho bài hát “Homesick” {Nổi Nhớ}. Nhưng tránh né việc bị xem thường thời điểm đó bằng cách “biến nó thành loại nhạc bốn hay năm phút và tìm cách chuyển nó thành một bài thơ”, anh đút vào túi bài hát chưa hình thành.
Khi ấy đám tang vẫn tiếp diễn. Thành viên ban nhạc là Jim Bryson đã mất cha mình. Những cái chết khác trong thị trấn của Bart nối theo sau. Bart nói: “Dường như là cứ mỗi ngày thì có ai đó gẫn gũi chúng tôi đều qua đi. Chuyện nầy buồn lắm đây. Và khi có một tấm lòng sầu nặng, có nhiều lúc bạn cảm thấy như mình bị dìm xuống vậy, sự việc thể ấy không hề dừng lại”. Trong khoảng thời gian chưa tới sáu tuần, ban nhạc đã mất đi tám người thân của họ.
Người thứ tám, em rễ 20 tuổi của Bart, tên là Chris, là một người tin kính và mới lăn lộn đây thôi. Anh ta đã đụng đến tận đáy vào giờ sớm sủa nhất của ngày 3 tháng Giêng năm 2004, Bart và em gái anh phải trả giá bằng một cuộc thăm viếng.
Bart nhớ lại: “Anh ta chỉ muốn biết rõ Đức Chúa Trời là có thật. Anh ta không muốn có chút hồ nghi nào. Anh ta muốn nhìn thấy Ngài tận mặt kìa. Chúng tôi tới lui trong mấy tiếng đồng hồ. Chúng tôi đã nói mọi sự đều suông sẻ thôi”. Khi ấy Chris trở mình vào lúc 4 giờ sáng, chỉ sau khi hứa gặp gỡ với người bạn của Bart, là người đã điều hành một nhóm sinh viên của hội thánh địa phương. Nhưng Chris không bao giờ thực hiện được cuộc hẹn ấy. Trên đường về nhà, anh ta ngủ gục trên tay lái và đã chết ngay tức khắc.
Với sự chán nản, Bart hoàn tất bài “Homesick” {nổi nhớ} đúng lúc cho ban nhạc hát lên ở tang lễ của Chris. Bất chấp nổi buồn của anh, anh rất vui vì cơ hội phục vụ mà đám tang ấy cung ứng cho. Bart nói: “Chúng tôi có cơ hội đáng ngạc nhiên như thế nầy để chia sẻ Tin Lành và làm chứng cho bạn bè của anh ấy. Và đấy là phần cuối rất hay của bài hát. Chẳng cần phải đi đâu nữa hết, tôi vò bái hát ấy lại rồi ném nó đi”.
Không giống như bài “Imagine”, bài nầy không bằng bài “I miss my dad” và nó suy gẫm nhiều hơn về Thiên đàng và những gì chúng ta sẽ tìm được ở đó, Bart nói “Homesick” “thực sự chỉ dành tho tình huống đó, cho tôi, vợ tôi và gia đình của cô ấy. Chúng tôi đã nhốn nháo, giận dữ và tan vỡ. Sự thực cho thấy là chẳng có một lời vĩnh biệt nào ở trong Đấng Christ hết, những sự chờ đợi có thể làm tổn thương cũng ý như thế”.
Than khóc sự mất mát của một người thân nhắc cho chúng ta “nổi nhớ” chúng ta sẽ được ở với họ trên thiên đàng. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy cảm tạ Chúa Jêsus vì ở trong Ngài, chúng ta thắng hơn sự chết và chúng ta sẽ gặp lại những người có lòng tin cậy Ngài trên Thiên đàng.

“Tôi nhắm mắt lại và tôi nhìn thấy gương mặt của bạn
Nếu quê hương có ở trong lòng tôi, lạy Chúa, tôi lạc điệu rồi,
lẽ đâu Ngài không ban cho tôi sức lực để chịu đựng,
tôi chưa hề biết nổi nhớ như lúc nầy

Trong Đấng Christ, sẽ chẳng có một lời vĩnh biệt nào
Và trong Đấng Christ, sẽ chẳng có một tận cùng nào cả
Vì vậy, tôi nắm chặt lấy Chúa Jêsus Jesus với mọi sức lực tôi có
Để gặp lại bạn, để gặp lại bạn”
– Eugene Kelly, MercyMe

Lời của Đức Chúa Trời: “Dầu vậy, có mấy người tin kính chôn xác Ê-tiên và than khóc người quá bội” – Công Vụ các Sứ Đồ 8:2

Yếu Tố Tử Tế

Yếu Tố Tử Tế
“Đa-vít nói cùng người rằng: Chớ sợ; ta muốn làm ơn cho ngươi vì cớ Giô-na-than, cha ngươi; ta sẽ trả lại cho ngươi những đất của Sau-lơ, ông nội ngươi, và ngươi sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn” – II Samuên 9:7
Charles Bradlaugh là một trong những nhà vô thần ở Anh quốc trong suốt thế kỷ thứ 19. Ông sáng lập Hội Thế Tục Quốc Gia [The National Secular Society] vào năm 1866 rồi trở thành một trong những nhà chỉ trích Cơ đốc giáo nổi tiếng nhất.
Trong một đêm đặc biệt kia, ông đang tấn công đức tin Cơ đốc tại một sảnh đường ở Luân đôn. Tới phần kết thúc, ông đã thách thức bất cứ ai dám trả lời cho ông biết có cái gì tốt về Cơ đốc giáo hay không!?!
Chủ tọa buổi nhóm của những kẻ vô thần đáp: "Không một ai ở đây dám hết, thưa ông Bradlaugh. Hết thảy chúng tôi đều có cùng suy tưởng giống như ông thôi".
Tuy nhiên, một người thợ chuyên về lắp ống khí đốt đứng dậy nói: "Hết thảy quí vị đều biết rõ tôi. Tôi là thành viên của câu lạc bộ nầy trong 5 năm. Mấy tháng qua tôi đã mất việc làm, và tôi lâm bịnh nữa, rồi mọi vấn đề đều đi tới chỗ tệ hại hơn khi vợ tôi cũng mắc bịnh. Không một ai trong quí vị đến viếng tôi, mặc dù ai ở đây cũng biết rõ tình trạng đau ốm của tôi. Nhưng có người đã đến, và vợ ông ta đã săn sóc chúng tôi và tiếp trợ cho chúng tôi, nếu không vợ tôi và tôi đều không sống được cho tới ngày hôm nay. Người ấy là một vị giáo sĩ Tin Lành của thành phố, là người mà tôi đã trục xuất ra khỏi cửa nhà tôi với những lời đe dọa. Khi tôi mạnh khỏe đủ để suy nghĩ, tôi hỏi ông ấy lý do tại sao ông đối đãi tử tế với chúng tôi như thế, và ông ấy nói cho tôi biết ông ấy đã làm vậy vì tình yêu thương của Đấng Christ. Tôi nói rằng tôn giáo nào đưa một người đến bên giường bịnh của kẻ thù ghét và rủa sả người ấy, là thứ tôn giáo tốt lành cho cuộc đời nầy".
Một trong những bằng chứng tốt nhứt của Đức Chúa Jêsus Christ là sự tử tế đối với tha nhân. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa Jêsus vì thái độ tử tế của Ngài đối cùng bạn và cũng hãy tìm cách sống tử tế với tha nhân nữa.

“Làm dịu cơn đau đầu của người khác là hãy quên cơn đau đầu của chính mình”
– Abraham Lincoln

Lời của Đức Chúa Trời: “Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục” – Côlôse 3:12.

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Thành Tâm Làm Việc

Thành Tâm Làm Việc

“Các thợ ấy đều làm công việc cách thành tâm. Kẻ quản đốc các thợ ấy là Gia-hát và Ô-ba-đia, hai người Lê-vi thuộc về dòng Mê-ra-ri; Xa-cha-ri và Mê-su-lam về dòng Kê-hát, cùng mấy người Lê-vi khác, đánh nhạc khí giỏi” – II Sử ký 34:12
Robert Estienne chào đời ở Paris vào năm 1503. Con trai của một chủ nhà in, ông trở thành chủ nhà máy in của cha mình vào năm 1524. Ông rất thành thạo tiếng Hylạp và tiếng Latinh, và đã in ấn nhiều quyển sách đời xưa. Vào năm 1550, ông đã trốn khỏi Pháp sang Geneva vì cớ đạo Tin Lành của mình.
Người ta nhớ đến ông nhiều nhất vì bốn ấn bản Tân Ước Hylạp mà ông đã cho in vào năm 1546, 1549, 1550, và 1551. Đấy là một số bản dịch và ấn bản sớm sủa nhất của quyển Tân Ước vì cớ sự thành tâm tỉ mỉ của Robert đối với các bản gốc bằng giấy da.
Nhưng di sản quan trọng nhất của ông là phân chia Tân Ước thành nhiều câu. Vào năm 1205, Stephen Langton ở Đại học đường Paris trước tiên đã chia Tân Ước thành nhiều chương.Robert đã nhìn thấy nhu cần phải chia nhỏ ra và cần cù đếm số 7956 câu trong quyển Tân Ước. Ông phân chia hết số câu trong ấn bản năm 1551 đã được in ấn tại Geneva. Trong hơn 460 năm, số câu vẫn cứ giữ nguyên không thay đổi, một đóng góp về sự thành tâm làm việc của ông.
Chúa mong mỏi chúng ta phải trung tín trong từng công việc được giao cho chúng ta. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy dâng lời cảm tạ cho Chúa Jêsus vì công việc Ngài đã nấy cho bạn và nguyện bạn sẽ trở thành một nhân sự trung tín luôn.

“Nếu như tôi biết rõ ngày mai thế gian sẽ tan tành thành từng mảnh,
tôi vẫn cứ trồng cây táo nhỏ và lo trả các món nợ của mình”
– Martin Luther


Lời của Đức Chúa Trời: “Người thành thực sẽ được phước lành nhiều; Còn kẻ nào vội làm cho giàu ắt sẽ chẳng khỏi bị phạt” – Châm ngôn 28:20

Dâng Hiến Với Lòng Kỉnh Kiển

Dâng hiến với lòng kỉnh kiền


“Lại, vì lòng ta yêu mến đền của Đức Chúa Trời, nên ngoại trừ số ta đã sắm cho đền thánh, ta cũng dâng cho đền của Đức Chúa Trời ta các đồ bằng vàng và bằng bạc thuộc riêng về ta” – I Sử ký 29:3

Vào năm 1938, vị bác sĩ người Úc là Paul White sang xứ Tanzania trong vai trò một giáo sĩ. Ông đã phục vụ trong một khu vực vùng sâu vùng xa và sau chuyến đi truyền giáo của mình, ông đã viết về mọi kinh nghiệm của ông. Người ta biết đến ông là “Bác Sĩ Rừng Xanh” và các mẫu chuyện của ông đã minh họa cho nhiều lẽ thật vô hạn trong Kinh thánh.
Có lần khi đang phục vụ cho một nhóm người phung, ông để ý có hai người đã mất cả hai bàn tay. Căn bịnh đáng sợ đó đã để họ lại với hai bàn tay cụt bó băng lại. Nhưng hai người nầy rất sốt sắng phụ giúp cho các vị giáo sĩ; vì thế trong nhiều tuần lễ liền họ đã làm việc với một tốc độ xẻ gỗ thành các tấm ván để làm một phần cho công tác xây dựng bịnh viện ở đây. Khi công việc đã hoàn thành, mỗi người nhận được số tiền 30 đồng. Vị bác sĩ để ý thấy họ chia những đồng bạc ấy ra làm hai phần, và hỏi lý do tại sao!?!
Khi hay biết một nửa sẽ được dâng cho Chúa, Bác sĩ White nói với họ: “Nhưng số tiền ấy là quá nhiều đấy. Đức Chúa Trời chỉ yêu cầu có 1/10, nghĩa là 3 đồng thôi, chớ không phải 15 đồng”.
Một trong hai người mau mắn đáp: “Nhưng, Bác sĩ ơi, chúng tôi yêu Ngài nhiều hơn con số ấy”.
Hãy từ lòng kính mến của bạn dành cho Đức Chúa Jêsus Christ mà dâng hiến. Hôm nay trong sự cầu nguyện, hãy ngợi khen Chúa để bạn có thể dâng hiến hầu cho Ngài sẽ được vinh hiển.


“Chúng ta tạo dựng cuộc sống bằng những gì chúng ta kiếm được.
Chúng ta dựng nên một đời sống bằng những gì chúng ta dâng hiến”
– Winston Churchill


Lời của Đức Chúa Trời: “Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên; Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn” – Châm ngôn 11:24